Cù Thừa Sâm bật dậy khỏi ghế, ngón tay xoa xoa nguyệt thái dương.
"Tôi dẫn Giang Hoài Phóng đi cứu người là được rồi, những người khác cứ trực tiếp đến Haiti đi."
Thứ nhất là không ảnh hưởng đến đại cục, thứ hai là hỏa lực của kẻ địch hẳn là không mạnh, chủ yếu là phải làm tốt công tác thâm nhập, đảm bảo cho người bên trong an toàn.
Phân công mọi việc xong, thượng tá tiếu lý tàng đao (nụ cười chứa dao) nhìn về phía Giang Hoài Phóng, nhất thời khiến người nào đó hoảng hốt, vạn bất đắc dĩ, chỉ có thể chờ bị tính sổ.
"Tôi làm sao biết vợ anh được nhiều người nhớ thương như thế? Vừa xoay người đã bị người khác bắt đi rồi!"
"Vừa xoay người cũng có thể để mất người được, cậu cũng giỏi thật đấy? Đi ra ngoài đừng có nói với người ta cậu từng là bộ đội đặc chủng của Hoa dao, mắc công lại dọa người."
"Anh phải quan tâm đến tôi nhiều một chút, tôi dù là ngậm trong miệng, nâng trên tay, cũng sẽ trông coi chị dâu thật tốt!"
Cù Thừa Sâm nhíu mày, anh thiệt tình chỉ tiếc rèn sắc không thành thép.
"Hiện giờ trong tay tôi không có súng, bằng không, trực tiếp giết cậu."
Lòng Giang Hoài Phóng lạnh xuống, giơ tay che ngực.
Căn cứ vào tin tức Ôn Tinh cung cấp cho tổ chi huy, anh đoán thủ phạm của vụ bắt cóc chính là Thiệu Tử Doanh đã chạm mặt ở khách sạn, đến rạng sáng là bọn họ có thể xuất phát đi cứu người.
Thiệu Tử Doanh giam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-ngot-ngao-cua-trung-ta/3253717/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.