Chu Như nôn nóng muốn dẫn Vương Giác đi gặp cha mẹ, hai người cũng không nói chuyện nhiều, đã đứng dậy cáo từ.
Ôn Miên tiễn bọn họ một đoạn ngắn, lúc ngẩng đầu thấy cách đó không xa có người quen đi tới, hơi sửng sốt một chút, vội vàng cười, bước tới nghênh đón: "Ba, anh cả, sao hai người lại đến đây?"
Bên cạnh ông Cù đúng là con trai trưởng của nhà họ Cù, Cù Thừa Hoàn. Anh ta lớn hơn Cù Thừa Sâm hai tuổi, đang công tác ở thành phố Lịch Xuyên, thời tiết lúc này không lạnh, anh ta chỉ mặc một lớp áo thô màu bạc, biểu cảm nhu hòa trầm ổn, đám y tá đi ngang qua nhìn thấy đều lộ vẻ háo sắc.
Lần đầu tiên Ôn Miên gặp anh ta là trong hôn lễ của mình, gả vào nhà họ Cù, sau đó số lần gặp gỡ giữa bọn họ mới nhiều lên.
"Thằng nhóc đó đang ở trong phòng à?" Cù Viễn Niên nhìn bộ dáng điềm đạm nho nhã của con dâu, đau lòng gật đầu: "Ba tìm nó nói chút chuyện."
Ôn Miên hiểu được ý tứ sâu xa của ông Cù, không đi theo ông vào trong, Cù Thừa Hoàn đặc biệt đi theo trò chuyện với em dâu.
"Mấy ngày nay nó thế nào?"
"Đã có thể xuống giường đi lại, bất quá nếu muốn đi lại bình thường thì còn phải chờ thêm một khoảng thời gian nữa." Ôn Miên nhìn đôi giày da màu đen trên đất, không dính một hạt bụi: "Kỳ thực mấy ngày nay người đến thăm anh ấy cứ nối dài không dứt, anh ấy sắp bị chọc đến xù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-ngot-ngao-cua-trung-ta/3253713/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.