Ôn Miên khéo léo lắc đầu một cái
Sếp cười nhẹ nhàng: "Định là khi trở về sẽ đưa cho em." Anh đưa cái hộp đỏ cho cô: "Mở ra xem một chút."
Ôn Miên hơi vui trong lòng, chẳng lẽ trong này là vật kia, nếu vậy, sao có thể không biết xấu hổ mà nhận đây.
Cù Thừa Sâm sao lại không hiểu suy nghĩ của cô gái, nhưng anh lại không vạch trần, chỉ yên lặng theo dõi diễn biến tiếp theo.
Ôn Miên lập tức mở ra nhìn vào, vẻ mặt cũng chuyển từ ngượng ngùng thành hoang mang.
Đó là một đôi hoa tai trân châu được làm thủ công rất tỉ mỉ, màu trắng sáng bóng chói mắt, xinh đẹp nhưng lại không mất đi vẻ đoan trang, mặc dù tinh xảo nhưng lại không hợp với cô, huống chi cô lại không có xỏ lỗ tai.
"Đẹp đúng không?" Cù Thừa Sâm lấy lại hoa tai từ tay cô: "Đây là lễ vật chuẩn bị cho lễ gặp mặt bác gái."
Vậy, cái này là sính lễ đưa đến đám hỏi?
Ôn Miên cố gắng nhớ lại, nếu cho nhớ không lầm, lần đầu tiên Cù Thừa Sâm gặp mặt bà Nghiêm, lỗ tai bà Nghiêm có 9deo một đôi hoa tai chân trâu có chút cũ kỹ, may mà anh là lính đặc biệt, mới không bỏ qua chi tiết nhỏ như vậy.
Chốc lát cô lại cười thầm mình quá ngu, sếp Cù sao có thể tặng nhẫn cho mình, vậy không phải là cầu hôn sao, cô kết luận anh không phải là loại người như thế.
"Cám ơn, anh tốn nhiều công sức như vậy, mẹ em sẽ rất thích."
Cù Thừa Sâm gật đầu một cái, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-ngot-ngao-cua-trung-ta/129147/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.