🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bóng tối dập dìu, ánh đèn đường he vàng mờ nhạt, lúc ẩn lúc hiện, nhất là đối với những con người ăn mặc tối màu.



Ngã ba đường vô tình rẽ lối, bóng lưng họ quay về phía nhau cho đến lúc khuất hẳn, chưa từng một lần ngoái đầu nhìn lại.



Thành phố càng ồn ào, tấp nập thì họ lại càng trở nên lạc lõng, cô đơn.



Cơn gió thu không quá lạnh nhưng đủ để đóng băng nỗi lòng của cả hai.



Bầu trời thu một màu xám xịt, duy chỉ có ánh trăng vô tình vẫn mỉm cười và rực sáng, lại sắp tới một mùa trung thu.



Lăng Tịnh vẫn lặng im bước, tuy cô không nói nhưng An Tự Đan có thể cảm nhận thấy.



Thời gian bảy năm không quá dài nhưng đủ để An Tự Đan hiểu về con người Lăng Tịnh, trước nay cho dù thế giới có đảo điên cô vẫn giữ một nét mặt, nét mặt điềm tĩnh lạ thường.



Nhưng Lăng Tịnh hiện tại đã không còn sự điềm tĩnh ấy, mà đằng sau sự phẳng lặng là cả một bầu trời bão giông.



- Tịnh, có phải gần đây cậu có chuyện gì không? Tớ thấy cậu có vẻ khang khác.



Lăng Tịnh im lặng một lúc lâu, ánh mắt cứ nhìn theo hướng vô định, nghiến răng nghiến lợi mãi mới nói ra được thành lời.



- Nếu như có một người nói thích cậu nhưng lại luôn che giấu thân phận của mình thì cậu sẽ nghĩ thế nào?



An Tự Đan hơi khụ lại, cô không tin vào những lời mình vừa nghe thấy, trước nay đều là Lăng Tịnh khiến người

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-ngang-trai/2715579/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.