Hôm nay hắn thoả mãn dục vọng, cùng cô hưởng lạc nhân gian, nhưng tới ngày mai, cô lại phải đứng ở giữa nhìn hắn và ba mình chém giết lẫn nhau, cô sẽ phải làm sao để đối mặt với cú sốc đó? 
Hắn kiếm chế cơn dục vọng, đẩy cô ra. 
- Tịnh…! Em tìm người khác thử đi. 
Lăng Tịnh lổm nhổm bò dậy, theo bản năng dùng tay che ngực lại, hai mắt cụp sâu xuống, giống như đang cố che đậy đi tâm tình. 
Mặc Vũ nhìn cô mà lòng đau như cắt, cuối cùng cũng chẳng thể nhẫn được mà nhào tới ôm lấy cô, sự tiếp xúc da thịt, sự mềm mại tâm hồn, khiến cơn ham muốn trong cơ thể hắn bộc phát dữ dội, càn quét từng chút một trong lý trí hắn. 
- Tịnh! Nếu sau này em biết sự thật về con người anh không giống như em mong muốn thì em có hối hận không? 
Lăng Tịnh lắc lắc đầu, nước mắt dàn giụa như mưa. 
- Em chưa từng biết đến hai chữ hối hận. 
Hắn hiện thân như thú hoang hung hăng ấn cô nằm xuống giường. 
- Vậy được! Đã sai thì sai cho chót. 
Ngay lập tức thân thể cao lớn của hắn liền áp sát lên thân hình mỏng manh của cô, đặt nụ hôn tới tấp lên môi cô, qua má rồi xuống cằm tới cổ, bàn tay hư hỏng liên tục mơn trớn bầu ngực tròn trịa của cô, thỉnh thoảng lại mân mê nhũ hoa hồng hào xinh xắn. 
Đêm nay, hắn quyết tâm khắc tên mình lên trên người cô, để cô mãi mãi không bao giờ quên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-ngang-trai/2715566/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.