Lăng Tịnh chập chững bước vào, lạ lẫm liếc nhìn sắc mặt của những người xung quanh, dường như có thể nhìn ra sự khát thịt của mấy tên dê xồm đã rơi vào trạng thái ngà ngà say. Đối với những tên lưu manh đội lốp người đó, Lăng Tịnh giống như thỏ con hoang dã, vừa ngây thơ lại dịu dàng, đi tới đâu cũng toả ra ánh hào quang rực rỡ, có được mồi ngon giống vậy để nhâm nhi từng chút một thì còn gì bằng. 
Cô thật sự không quen catwalk trước những ánh mắt cổ quái kia, nhưng cũng không thể nào dễ dàng thua trận trước sự kiêu ngạo của Mặc Vũ, ít nhất là lòng tự trọng của cô không cho phép. 
Dưới ánh đèn tim tím mờ nhạt, thân hình Lăng Tịnh mượt mà tựa như dòng suốt mát lành, cong cong trong tà váy noan nhẹ nhàng tinh tế, mái tóc dài chấm eo bồng bềnh trong gió, che đi nửa gò má thuần mỹ, khiến gương mặt cô trở nên mơ mơ hồ hồ trong sự lập loè khói lửa. 
Cô không trang điểm đậm giống như mấy ả đào, mùi nước hoa cũng không nồng nặc, chỉ là một mùi hương anh đào dìu dịu nhưng lại khiến người người nức mũi. 
Xoay người ngồi xuống bên chiếc bàn trống đối diện với quầy bartender, dơ cánh tay phải lên vẫy vẫy gọi ra một chai Chivas, thong thả rót nguồn chất lỏng vàng sóng sánh ra ly. 
Chai rượu vừa đặt xuống bàn, một người đàn ông thô lỗ bước tới gần, cố ý chạm tới mu bàn tay trắng nõn đang cầm chặt trên cổ chai rượu làm bằng thuỷ tinh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-ngang-trai/2715538/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.