Mới đó đã được 3 tháng, Á Hiên bây giờ đã điều hành rất tốt tiệm hoa. Tiệm hoa càng ngày càng phát triển, khách khứa ra vào tấp nập đến nỗi cô có rất ít thời gian nghỉ ngơi.
Hôm đó, do có chuyến công tác gấp nên Cao Dương phải quay lại Pháp. Chỉ còn Á Hiên, bé Brian và bà Mallorie trông coi tiệm.
Như thường lệ thì Á Hiên sẽ đi lấy giấy gói hoa đã đặt trước đó. Cô dắt xe rồi lái đi, trên đường do thấy quá nắng nên cô đã tấp vào bên vệ đường.
Bỗng nhiên có một đám người áo đen tầm 5 người xông đến bắt cô lên xe hơi. Chưa kịp phản kháng thì đã bị họ đánh ngất.
Khi tỉnh lại, Á Hiên thấy mình đang bị trói ở 1 nhà kho bỏ hoang. Xung quanh là bốn bức tường bị ố màu, dưới đất thì toàn là rác và bụi.
Cô cố dùng sức để cởi trói nhưng điều vô hiệu, do quá kiệt sức nên Á Hiên ngả ra sau. Được 1 lúc thì Quân Dao bước vào, trên tay cô ta đang cầm 1 cái roi. Cô ta vừa bước đến liền quất mạnh vào người Á Hiên 1 cái. Quân Dao cười khinh rồi nói:
-Do mày mà mọi thứ của tao đều mất
Á Hiên lồm cồm ngồi dậy rồi giương mắt nhìn:
-Tôi đã làm gì cô? Tất cả mọi chuyện đều do cô thôi. Không phải sao?
-Mày im đi.- Quân Dao thét lớn
Sau câu thét đó là những trận roi dồn dập lên người Á Hiên. Dấu hằn trên người cô trở nên ngày một rõ, có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-nay-von-di-khong-nen-ton-tai/2980182/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.