" Dạo này anh không nghỉ ngơi tốt sao?"
Cô đau lòng không nhịn được lên tiếng hỏi anh. Mới có hơn một tuần mà anh đã như vậy rồi.
" Không có em đừng lo lắng. Anh rất ổn. Chỉ muốn nói với em là hãy chăm sóc cho mình thật tốt chờ anh quay về. "
" Được "
Cô rơm rớm nước mắt nhìn anh. Anh nhìn thấy mà cũng phát hoảng.
" Lam Lam em sao vậy? "
" Không có gì chỉ là bụi bay vào mắt thôi. Anh nghỉ ngơi đi nhá. Em cúp máy đây "
" Được. Tuân lệnh bà xã "
Có những điều cô không muốn nói anh cũng sẽ không hỏi đến cùng. Chỉ cần biết cô có anh, nghĩ đến anh là được.
Cúp máy Ngọc La Lam không nhịn được mà rơi nước mắt. Cô cũng không thể hiểu nổi bản thân của mình là vì sao nhìn thấy anh mà cô lại khóc. Cảm xúc đôi khi lại không kiềm ném được. Ngẩng đầu nhìn những bông hoa phía trên màu hồng như hòa vào với màu nắng vàng, mây trắng, trời xanh. Rồi cô lại nhìn xuống chiếc nhẫn trên ngón tay mình mà nâng niu trân trọng.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Hôm sau trên bàn ăn, Dạ Tiểu Uyển đề nghị cả nhà đi dã ngoại vậy là cả nhà anh cùng nhau đi đến một nơi khá xa thành phố nơi đây có cả biển mênh mông. Trong chuyến đi này còn có sự góp mặt của Hoàng Phủ Thành.
Cả nhà cùng nhau đi dạo biển, ăn trưa và ngắm hoàng hôn buổi chiều. Nhìn Hoàng Phủ Thành và Dạ Lưu Ly ngồi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-nay-toi-chi-muon-danh-cho-em/3169748/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.