" Em no rồi hả?"
" Ừm "
" Nhưng anh vẫn còn đói. "
" Vậy anh mau đi ăn thêm đi. Nếu đồ ăn không hợp vị em sẽ nấu cho anh. "
" Ý anh không phải là ăn đó, mà là ăn em cơ. "
Mấy chỉ cuối anh thì thầm vào tai cô.
" Anh ... anh "
" Nhưng hiện giờ không ăn được em nên hơi đói chưa no được. Ở trong hoàn cảnh này anh đành chịu đói một thời gian vậy. "
" Anh lúc nào cũng chỉ có mấy cái suy nghĩ đó ở trong đầu thôi sao"
Ngọc La Lam tức giận trừng mắt nhìn anh.
" Nếu đó là em thì chính là như vậy. Ngoài ra anh còn suy nghĩ đến con của chúng ta nữa. "
Để cô nằm xuống gối đầu trên đùi mình, Dạ Khâm đưa tay vuốt vuốt mái tóc đen mềm mại của Ngọc La Lam.
Bàn tay to lớn mà vững chắc ấy của Dạ Khâm nâng niu từng sợi tóc của cô. Đưa tóc cô lên mũi ngửi, mùi hương chanh thơm mát chui vào trong mũi anh khiến anh muốn ngửi mãi mà không buông.
Trong không gian yên tĩnh, xung quanh im lặng đến lạ kì, một lúc sau khi cô sắp bởi sự dịu dàng vuốt ve của Dạ Khâm mà làm cho ngủ mất thì cô lại lần nữa nghe thấy giọng nói của anh vang lên.
" Thật ra tên của anh không phải là Quách Thiệu mà tên thật của anh là Dạ Khâm. "
" Vậy tại sao anh lại phải đổi tên thành Quách Thiệu. "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-nay-toi-chi-muon-danh-cho-em/3169718/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.