Tối hôm đó rất muộn Zayn mới về, tôi cũng không nói chuyện với cậu ấy, chỉ lặng lẽ chuyển về nhà mẹ ở. Tôi sợ mẹ lo nên nói rằng Zayn bận đi đóng phim nên tôi về đây. Mấy ngày nay tôi cũng chẳng bắt máy những khi Zayn gọi, vì hiện tại tôi đang rất mông lung, không biết nên dừng lại hay tiếp tục, còn đứa bé thì sao đây.
- Chào bác
- Chào con, Tiên ơi, Zayn tới này: Mẹ tôi gọi.
- Dạ vâng: Tôi nói.
- Hôm nay con tới chở Tiên đi khám thai: Zayn nói.
- Hai đứa đi cẩn thận nhé.
- Con chào mẹ.
Tôi bước lên xe, Zayn liền hỏi:
- Tại sao khi không em lại dọn về nhà mẹ mà không báo anh một tiếng, anh gọi bao nhiêu cuộc cũng không nghe máy.
Tôi không trả lời mà chỉ nhìn Zayn:
- Anh còn hỏi em câu đó sao?
Dừng lại để kiềm chế cảm xúc, tôi nói tiếp: Mình ra đâu nói chuyện đi.
Tôi và Zayn đến quán cafe gần đó:
- Tại sao anh lại làm như thế?
- Mọi chuyện không giống như em nghĩ đâu
- Không như em nghĩ, thế tại sao đêm hôm ấy anh lại cùng cô ta ở trong khách sạn.
- Anh biết chuyện này em sẽ không tin nhưng lạ sự thật, Trúc Ly đang bị một người đàn ông theo dõi, cô ấy nhờ anh giúp, hôm đấy gã ta còn tìm đến tận khách sạn nơi Trúc Ly đang ở, nên anh phải đến đấy.
- Nhờ anh giúp? Cảnh sát để làm gì? Chẳng lẽ cô ta lại không thuê nổi một vài vệ sĩ sao? Hay đó chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-nay-co-the/1211897/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.