Chết, Zayn dậy rồi, vẫn đứng nguyên tư thế đấy, tôi không quay đầu lại,nói:
- Hôm nay tôi phải đến trường quay sớm, tạm biệt: Rồi mở cửa chạy một mạch về nhà. Vào đến nhà rồi tôi liền khoá cửa. Trời đất, hôm qua tôi bị sao thế nhỉ, bây giờ thì mọi chuyện hôm qua đều hiện lên rõ mồn một, thật là xấu hổ quá. Giờ thì biết đối mặt sao đây, tôi định gọi cho Quyên nhưng lại thôi, hiện mà tại tôi vẫn chưa muốn ai biết chuyện này hết. Bỗng điện thoại reo, là Đại Dũng
- Alo, cô tí nữa lên công ty nhé, gọi cả Zayn luôn giùm tôi.
- Hay anh gọi Zayn đi, tôi không có số cậu ấy.
- Cô chỉ cần đi mấy bước là tới nhà cậu ấy thôi mà, có gì giúp tôi nhé, hiện tại tôi bận quá.
- Nói xong Đại Dũng đã cúp máy, tôi đành phải gọi cho Zayn
- Chuyện gì đấy?
- Đại Dũng bảo tí nữa anh đến công ty
- Nói rồi tôi cúp máy luôn, để tránh gặp mặt Zayn thì bây giờ tôi sẽ đến công ty trước, đến khi ra nổ máy thì thấy xe không chạy, hết xăng. Khỉ thật, mấy ngày nay toàn đi nhờ xe Zayn nên tôi cũng quên mất cái xe của mình. Giờ thì làm sao đây. Gọi taxi. Nhưng tôi chưa kịp gọi thì đã nghe tiếng tít còi, xe Zayn đã đậu trước cửa nhà tôi:
- Lên đi, tôi chở
- Nghĩ lại chuyện tối qua tôi vẫn còn ngại lắm, nhưng Zayn nghe vẻ không chịu đi, tôi đành lên xe. Ngồi trong xe tôi cứ cúi gằm mặt xuống, không ai nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-nay-co-the/1211893/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.