- Đoá Nhi, tớ về trước đây, đừng nói gì cho Zayn hết, cậu đã đồng ý giúp tớ rồi đấy
Nói rồi tôi bỏ về, sáng hôm sau vào lớp, tôi đã thấy Zayn dựa người trước cửa lớp như đang đợi ai đó, tôi định đi qua nhưng bị cản lại
- Tôi đã nói là tôi không cho cậu mượn vở rồi mà
- Tôi không mượn nữa
-Thế thì tránh ra
- Khoan đã
- Gì nữa
- Việc hôm qua cậu nói với Nhi, cậu định đi đâu
- Đi đâu không phải việc của cậu
- Thế tại sao lại bảo Đoá Nhi không nói cho tôi.
- Tôi thích nói thế đấy
- Vô lý vậy, rồi sao, bây giờ có cho tôi đi không?
Zayn để tôi vào lớp. Bỗng Gia Hào tới, nói
- Tiên ơi, ra mình nói chuyện chút.
Tôi đi ra, một lúc sau quay lại.
Thấy Zayn mặt hằm hằm, ngồi chỗ bàn tôi.
- Đi ra chỗ khác cho tôi học bài
- Tưởng cậu ra đó luôn, không vào nữa
- Tôi làm gì không cần cậu quản.
- Tôi không quản cậu.
- Thế thì đừng quan tâm đến việc của tôi nữa
- Tôi nói rồi, tôi chỉ muốn nhớ ra cậu là ai thôi, tại cậu không nói cho tôi biết nên tôi phải tự tìm hiểu
- Được rồi, tôi nói cho cậu thì về sau cậu sẽ không làm phiền tôi nữa, thế nhé. Tôi là bạn cùng lớp với cậu, cậu với tôi không thân với nhau, nên cũng chẳng nói chuyện hay mượn của nhau bất cứ cái gì cả, thế thôi.
- Vẫn y hệt lần trước.
- Thì chỉ có vậy thôi, tôi nói rồi đấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-nay-co-the/1211879/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.