Ơn trời! Không sao rồi, vậy là tôi có thể yên tâm. Bác gái và chị của Zayn nghe thế cũng thở phào nhẹ nhõm. Bây giờ trời tối rồi, nên tôi phải về, tôi xin phép mọi người đi về, hứa hôm sau lại tới. Đi trên đường, tôi thẫn thờ, không hiểu tại sao mình lại rơi vào hoàn cảnh này. Mọi chuyện chưa đủ tệ hay sao? Tôi chưa đủ đau hay sao?
Trên đường đi, tôi có ghé qua một quán tập hóa để mua nước, Gia Hào cũng ở đây.
- Trùng hợp thế: Gia Hào nói
- À, ừ
- Cậu sao thế, không khỏe à?
- À không, mình ổn.
Bỗng tôi nghĩ đến một chuyện, liền hỏi Gia Hào
- Cậu có biết việc tuyển thực tập sinh không.
- Mình biết, mình đăng ký rồi, Tiên thì sao, có định thi không?
- Tớ cũng không biết nữa, dù sao cũng chúc cậu đậu nhé.
- Ừ, mà Tiên đi một mình à, mình đưa Tiên về nhé
- Ừ.
CHúng tôi đi trên đường, tôi nói cho cậu ấy biết về chuyện của Zayn.
- Nhưng cậu có thích Zayn không?: Gia Hào hỏi
- Có.
- Và cậu ấy cũng thích cậu, thế hà cớ gì cậu phải tạo khoảng cách cho hai người.
- NHưng Đóa Nhi thì sao, cậu ấy xứng đáng hơn tớ nhiều.
- Sao cậu lại nghĩ mình không xứng đáng
- Tớ quá ích kỉ, thích Zayn nên muôn có Zayn cho bằng được, còn Đóa Nhi thì không, cậu ấy sẵn sàng hi sinh vì Zayn cho dù không biết mình có nhận lại được gì hay không. Nhiêu đó thôi cũng đủ để tớ phải rút lui rồi.
- Vậy bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-nay-co-the/1211877/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.