-Anh nào?
- Lại còn anh nào, đừng giả bộ như cậu không biết?
- Ơ hay, anh tớ tớ không mang thì ai mang
- Còn tớ...
- Tớ gì?: Thấy Zayn bỗng dưng không nói nữa, nên tôi hỏi>
Xong Zayn chửi tôi:- Chưa thấy ai hình người mà não bò như cậu: Xong đùng đùng bỏ đi
Ơ, tự dưng cãi không lại rồi chửi người ta. Tôi cũng mặc kệ, bây giờ tôi phải về nghỉ ngơi cái đã. Mấy ngày nay tôi thấy rất mệt, thiết nghĩ chuyện của tôi với Zayn cũng chẳng đi về đâu, ai đời lại thích người ta từ hôi nhỏ xíu tới giờ cơ chứ, phải chăm lo cho học hành để không phụ lòng ba mẹ. Tôi vừa đi vừa nghĩ thì bỗng gặp bà hàng xóm, bà này vốn không ưa tôi vì chuyện bà ấy cố tình cho có sang nhà tôi xí bậy rồi bị tôi phát hiện, nhưng tôi vẫn lễ phép chào. Bỗng bà ây nói:
- Nghe nói bữa nay trường mày thi cái gì đấy, đi thi mà ăn mặc kiểu này hả
Ơ, kiểu này là kiểu nào, chỉ là áo thun với quần jean thôi mà:- Dạ cháu không thi, chỉ lên coi thôi ạ.
- Tao không tin, mày nói dối để đi đú đởn đúng không, tao nói mẹ mày
- Dạ không...
Nói rồi bác ấy đi luôn. KÌ lạ ghê, tự dưng làm thế để làm gì, mới cả mẹ tôi cũng biết rồi, không phải sợ. Thế là tôi thong dong về nhà, bây giờ tôi mới tốc độ ánh sáng tuổi tôm với tốc độ báo tin của bà ấy, vừa về đến nhà mẹ tôi đã hỏi, tôi giải thích cho mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-nay-co-the/1211872/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.