Tôi đang đứng trước nhà Zayn, phải nói không khác cái lâu đài là mấy, tôi bấm chuông cửa, mãi một lúc sau mới có người mở cổng, cũng phải thôi, nhà rộng như vậy mà, đi không cũng mỏi chân. Đó là ở bên ngoài thôi, khi bước vào sân tôi mới thật sự choáng ngợp, rộng ơi là rộng, to ơi là to, có cả hồ bơi, sân golf rồi còn cả một vườn hoa nữa chứ, bên trong nhà thì xây theo kiến trúc Châu Âu, rất đẹp mắt. Cô giúp việc bảo Zayn ở tầng 3, phòng đầu, kêu tôi cứ lên trước đi rồi có gì cô mang cháo lên sau. Mong sao đừng gặp cảnh Zayn vứa tắm xong, trên người chỉ quấn mỗi cái khăn, chắc tôi xịt máu mũi mất. Đây rồi, tôi gõ cửa, sau khi Zayn nói " Vào đi" thì tôi đi vào. Ánh sáng từ bên ngoài chiếu qua chiếc rèm nên trông căn phòng khá rõ, Zayn đang ngồi trên giường nghịch điện thoại. Tôi vẫn còn thấy ngại chuyện hôm qua nên cứ cúi mặt mang sách vở vào để trên bàn. Nhưng trên bàn tôi lại nhìn thấy sách vở của Đoá Nhi, cậu ấy đã mang sách vở cho Zayn trước rồi, tôi thấy hơi buồn, mình lại trở thành người dư rồi, nhưng tôi vẫn nói:
-Sách vở tớ để trên bàn, cậu nhớ chép đầy đủ, còn gì ko hiểu thì lên lớp tớ giảng lại cho. À, áo khoác của cậu đây, tớ cảm ơn chuyện hôm đó: Nói rồi tôi định đi về thì tôi bỗng nhìn thấy hình ảnh hồi bé của cậu ấy treo ở tường, bây giờ thì tôi có thể chắc chắn một điều rằng cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-nay-co-the/1211864/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.