Gì vậy? Đừng nói là tại tiết này Đóa Nhi không qua mượn vở nên buồn nha. Tôi liền hỏi:
- Sao vậy?
Người kia vẫn chẳng nói gì.
- Sao vậy?: Tôi lại hỏi.
Vẫn không trả lời. Bỗng Quyên ngồi bàn trên quay xuống nói:
- Mày với thằng Tiến chẳng coi tụi tao ra gì nha, trong lớp quá chừng người mà thả thính nhau loạn xạ cả lên.
Thả thính? Mẹ cái con này, đã biết là tôi thích Zayn mà cứ trêu vớ trêu vẩn. Tôi liền vỗ mạnh vào lưng nó một cái rõ đau, cho chừa cái tật. Vì sợ Zayn hiểu lầm nên vội vàng giải thích:
- Mày bị điên à, cái đó chỉ là đùa nhau thôi, thích cái con m...
Tôi liền kiểm soát lại lời nói, bây giờ là thiếu nữ rồi, phải ra dáng chứ, đâu còn phải thời trẻ trâu thích là chửi bậy đâu, mới cả còn có cả Zayn ở đây, không được. Tôi đành phải hạ giọng:
- Làm gì có chuyện đó, cái đó tao chỉ coi là lời cảm ơn thôi, suy nghĩ lung tung.
Quay qua nhìn thấy người bên cạnh mặt mày cũng bớt sát khí hơn, tôi thở phào. Bỗng Zayn hỏi:
- Bộ cái móc khóa tôi đưa cậu xấu lắm hả?
- Đâu có, đẹp lắm
- Thế tại sao lại đổi cái đó lấy cái khác?
Đừng nói với tôi là nãy giờ mặt Zayn không vui là vì chuyện này nha.
- Tớ đâu muốn đổi đâu? Tại Nhi bảo là cái đó Lan xí trước rồi nên thôi.
Zayn cũng chẳng nói gì nữa. Tiết tiếp theo lại trôi qua, tôi định chạy qua chỗ Tiến mượn vở thì Zayn đẩy quyển vở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-nay-co-the/1211856/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.