Tôi tên là Cát Tiên, Huỳnh Ngọc Cát Tiên, ba mẹ tôi nói tên này rất đẹp, đẹp như tôi vậy. Mẹ tôi hay khen tôi có đôi mắt to, tròn, hàng mi con dài, đôi môi căng mọng và chiếc mũi cao thanh thoát. Tôi thường không để tâm mấy mà chỉ chăm lo vào học hành thôi. Nhờ mấy tháng hè chăm chỉ mà tôi đã thi đậu vào lớp Toán chọn của trường chuyên Đông Lan cấp 3 tỉnh, đứng thứ 2 hẳn hoi nhé. Vì thua người thứ nhất tới gần 1 điểm nên tôi không thấy tiếc nuối lắm. Hiện giờ, tôi đang ngồi trong ghế đá trường Đông Lan. Tôi đang hi vọng, hi vọng một thứ tôi nghĩ không bao giờ thành hiện thực. Đó là mong gặp lại cậu bạn học cùng mầm non. Hồi còn đi học mẫu giáo, tôi hay khóc nhè lắm, khóc cực dai, ngày nào cũng khóc, nên mắt lúc nào cũng đỏ au, sưng húp. Cậu bạn đó tuy bằng tuổi tôi nhưng người lớn cực kì. Cho tôi kẹo, ân cần dỗ dành tôi, giải thích cho tôi rằng nếu cứ khóc như thế thì bố mẹ không yên tâm đi làm được. Kể từ đó tôi cũng thôi thói mè nheo luôn. Tôi nhớ không rõ lắm khuôn mặtt cậu ấy, thứ làm tôi ấn tượng nhất đó là đôi mắt xám tro đầy bí ẩn mê hoặc. Bây giờ tôi mới biết cậu là con lai, nhưng khi lên cấp 1 thì tôi không học chung với cậu ấy nữa, Tôi buồn lắm chứ, thế mà hết cấp 2 cũng chẳng có cơ hội gặp được cậu dù chỉ một lần, tôi thường hay mường tượng ra khuôn mặt câu ấy chắc phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-nay-co-the/1211846/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.