Ra khỏi công viên, nhìn sang cửa hàng hoa của Huyền vẫn còn ánh đèn. Cô sang đường, đẩy cửa bước vào. Tiếng chuông đinh đang vang lên như đánh thức Huyền rời mắt khỏi màn hình điện thoại.
- Sao giờ này mày đến đây? Tao tưởng hôm nay mày lại thức đêm cùng tình yêu chứ. - Huyền ngạc nhiên hỏi cô.
- Tao có việc đi qua đây, thấy cửa hàng vẫn mở cửa nên vào xem. Sao có mình mày thôi à?
Vừa nói cô vừa nhìn khắp cửa hàng vẫn không nhìn thấy bóng dáng của hai cô nhân viên đâu.
- Hôm nay vắng khách, ít đơn đặt hàng nên tao cho hai em nghỉ sớm. Thời gian vừa rồi bận rộn, cho các em nghỉ sớm coi như đền bù. Cuối tuần này bọn mình đi du lịch đi. Mệt mỏi, nhàm chán quá, phải xả stress chứ. Để tao xem có địa điểm nào nhỉ?
Vừa nói Huyền vừa nhanh chóng mở điện thoại để tìm địa điểm thích hợp.
- Đi leo núi.. tốn sức lắm, đi khu vui chơi.. đông người, trẻ con. Đi..
Không đợi Huyền chốt địa điểm thì cô đã phải ngăn lại chứ đợi Huyền tìm ra địa điểm hợp ý mà không đi cùng thì những ngày sau cô sẽ bị "niệm kinh" không biết đến bao giờ.
- Cuối tuần này tao bận rồi, để lúc khác đi.
- Mày thì bận gì? Lại trốn trong phòng chứ gì? Phải vận động cho khỏe người chứ? Riết rồi thành bệnh tự kỉ thì sao.
- Tao bận thật. Mà khi vào tao thấy mày đang "vò đầu bứt tóc", có chuyện gì khó khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-mau-tim/3508435/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.