Đường phố tấp nập, tiếng còi xe inh ỏi. Những chiếc xe lao vút qua để lại một làn khói dày đặc. Nó mờ ảo như chính cuộc đời Hương. Lái xe đi trên đường nhưng tâm hồn Hương vẫn thơ thẩn vẩn vơ.
Hoài Hương- cái tên thật đẹp làm người ta liên tưởng đến người đẹp, thơ mộng, lãn mạn. Nhưng nó không hợp với Hương chút nào, tự Hương thấy mình thế. Đổ tấm thân mệt mỏi lên giường, chẳng buồn nhúc nhích. Căn phòng trọ bé như hộp diêm, chỉ vừa đủ kê cái giường và tủ quần áo cùng với phòng vệ sinh. Bữa tối không có sức hấp dẫn bằng cơn buồn ngủ đang kéo tới.
- Reng.. Reng.. Reng..
- Cứu! Khẩn cấp..
Chẳng cần nghe thêm nữa là Hương cũng biết chuyện gì xảy ra. Bạn cô Huyền- một chủ cửa hàng hoa nhỏ thui nhưng cũng là bà chủ của hai nhân viên trẻ, đủ để lúc nào khi gặp nó thì Hương cũng phải nghe đủ những lời kêu than một ngày nó phải vất vả như thế nào, đau lưng, đau vai, mỏi chân, mỏi tay, và hơn nữa là sắp liệt cơ mặt vì suốt ngày phải cười.
Vậy mà lần nào nó cũng rủ rê, lôi kéo Hương bỏ quách cái công việc nhạt nhẽo trong phòng thí nghiệm, suốt ngày chỉ nói chuyện với mấy cái mầm non của rừng đi. Nhạt nhẽo, nhàm chán, nhìn mãi thì thành tự kỉ. Hương chỉ im lặng, mỉm cười.
- A! Đây rùi. Cứu binh tới rồi. Năm lẵng hoa đám cưới, ba lẵng hoa kỉ niệm ngày cưới, ba bó hoa để tỏ tình..
Chưa kịp cho Hương thở, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-mau-tim/3437892/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.