Trên đường về nhà, Tiếu Thiên rất hồ hởi, một tay cầm vô lăng, một tay đặt lên đùi Thu Địch cười và nói với cô:
- Hôm nay em rất dễ thương, không hề làm anh thất vọng.
- Anh cũng không làm em phải thất vọng.
Thiên hiểu ngay ý của Thu Địch là chuyện mình không còn thân mật với Hà Như nên cười:
- Hôm nay em và Hà Như làm gì mà thân mật dữ vậy. Ban đầu cô ấy không để em uống rượu, anh tưởng là cô ấy biết chuyện em có mang rồi chứ.
- Chị ấy đã biết lâu rồi, lần trước anh say quá nên họ đưa anh về, em đã nói hết cho Hà Như nghe.
Nghe thế Tiếu Thiên giật bắn cả người, lo sợ đến nỗi lạc tay lái một chút rồi nói Thu Địch:
- Em kỳ quá, chuyện như vậy mà cũng nói với cô ấy làm gì?
Thu Địch tỏ ý không vui đáp:
- Nói thì đã sao? Em biết là anh sẽ cảm thấy khó xử. Thật ra hai ngày nay em đã suy nghĩ rất nhiều, em muốn bỏ đứa con này đi.
Thiên rất bất ngờ trước quyết định đó của Thu Địch, chần chừ một lúc sau anh hỏi:
- Chẳng phải em cương quyết giữ đứa bé sao?
Thu Địch thở dài:
- Em đã nghĩ thông suốt rồi. Hai chúng ta có thể sống tốt với nhau thì hà cớ gì lại đem sinh mạng vô tội này trói buộc người kia. Huống hồ, sự nghiệp của anh bây giờ mới vừa bắt đầu, có con rồi sẽ là gánh nặng cho anh, điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-mau-hoa-anh-tuc/3252579/quyen-4-chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.