Chương trước
Chương sau
Lưu Đông Khởi lên xe của Hà Như, sau đó hai người quay lại quán lúc nãy, kiếm một cái bàn và ngồi xuống. Hà Như hỏi Lưu Đông Khởi, rốt cuộc Ngô Tiếu Thiên đã nói gì với anh, hai người có phải đã cãi nhau không.

Lưu Đông Khởi cười nói:

- Thực ra, bề ngoài của Ngô Tiếu Thiên trông có vẻ ngạo mạn khinh đời nhưng thực sự trong lòng thì rất tinh tế, anh ta trưởng thành hơn anh nghĩ nhiều. Sau khi hai người chia tay, trong lòng anh ấy thực sự đau khổ, nhưng anh ta vẫn nói ra những lời mà anh không dám nói với em.

Hà Như hỏi là câu nói gì. Lưu Đông Khởi nói:

- Anh ta cảnh báo anh, nếu chúng ta tiến tới mà làm tổn thương đến em, thì anh nên cẩn trọng xem xét kỹ lưỡng việc này. Anh đã nghĩ và cảm thấy những lời anh ta nói rất có lý. Có lẽ là anh hơi ích kỷ, anh chỉ biết nghĩ từ góc độ của anh chứ chưa thận trọng suy nghĩ đến những suy nghĩ của em. Ví dụ như, giả sử trong tương lai thực sự có một ngày chúng ta đến với nhau thì em sẽ phải đối mặt với một số chuyện không vui.

Hà Như cười nói:

- Có phải là anh nghĩ nhiều quá rồi không? Chứ em bây giờ đã nói là sẽ lấy anh đâu nào! Nếu như em quyết định sẽ cưới anh thì em sẽ suy nghĩ rất kỹ. Bây giờ em vẫn chưa hiểu rõ về anh mà!

Lưu Đông Khởi nói:

- Em đã biết anh là một người đã từng ly hôn, còn có một đứa con gái tám tuổi nữa. Còn em thì lại là một tờ giấy trắng. Nếu như em lấy anh thì có lẽ em sẽ phải chịu rất nhiều thiệt thòi.

Hà Như nói:

- Em đã từng nghĩ đến vấn đề này rồi. Nếu em thực sự yêu anh, thì em sẽ không có tính toán gì đến những chuyện đó. Vấn đề là ở chỗ anh có đáng để em yêu hay không. Từ lúc chia tay với Ngô Tiếu Thiên, có một quãng thời gian rất dài, em hầu như dửng dưng với chuyện tình yêu, nói thật là nếu không gặp anh, thì tình cảm của em sẽ không có phức tạp như bây giờ. Những gì mà em nhận thấy có ấn tượng tốt về anh, vẫn chỉ là do biểu hiện bên ngoài của anh thôi. Ví dụ như lần trước anh gặp mặt Tôn Ánh là nằm ngoài dự tính của em. Anh rõ ràng là có tình cảm tốt với em, vậy tại sao lại chấp nhận đi gặp Tôn Ánh? Em vốn không hề để ý đến việc anh yêu ai, hay là việc anh có thật lòng yêu một người nào đó hay không. Em thất vọng về Ngô Tiếu Thiên cũng vì điểm này. Việc ly hôn sẽ làm anh trưởng thành hơn trong chuyện tình cảm, đó là một việc tốt, nhưng ngược lại nếu như chuyện đó làm cho anh có thái độ ngạo mạn khinh đời, thậm chí đem chuyện tình cảm của người ta làm trò chơi, thì đó là chuyện không thể chấp nhận được.

Lưu Đông Khởi sững người một lát rồi nói:

- Việc anh gặp mặt Tôn Ánh chỉ là vì muốn thăm dò suy nghĩ của em thôi. Lúc đó em chỉ cần nói một câu thôi thì anh sẽ không gặp cô ấy rồi. Bất kể là em nhìn nhận anh như thế nào, anh cũng sẽ thật lòng yêu em! Và cũng chính là vì anh đã ly hôn, cho nên anh mới có thể quý và trân trọng tình cảm này.

Hà Như cười nói:

- Nếu đã như vậy thì em nghĩ chúng ta không cần phải thay đổi tình trạng trước mắt.

Lưu Đông Khởi nói:

- Em nói đến việc “tình trạng này” là muốn chỉ cái gì?

Hà Như cười nói:

- Chuyện này mà cũng cần em nói ra à?

Hai người vừa uống rượu vừa tâm sự. Họ dường như quên mất thời gian, lúc ấy đã khuya lắm rồi. Những cửa hàng ở Los Angeles rất nhiều, cuộc sống về đêm của họ thường là bắt đầu từ 10 giờ tối cho đến 3 giờ sáng hôm sau, lúc này chính là khoảng thời gian vui vẻ nhất của khu vui chơi đêm. Hai người chịu không nổi những tiếng nhạc chói tai và những tiếng ồn ào như vậy nên bỏ đi.

Lúc chia tay, Lưu Đông Khởi cười nói với Hà Như:

- À, đúng rồi, lúc nãy anh hỏi em, em vẫn chưa trả lời anh đấy.

Hà Như vuốt lại tóc, cười nói:

- Anh thực sự cần em nói sao? Nếu nói ra thì đừng có trách em đó.

Lưu Đông Khởi vội vã gật đầu.

Hà Như nghiêng đầu vào gần tai anh, đột nhiên cô nhẹ nhàng hôn lên trán anh, sau đó quay người bước lên xe đi mất.

Lưu Đông Khởi ngẩn người, rồi chạy lên trước xe cô, ra dấu cho cô mở cửa sổ xe ra. Hà Như nháy mắt với anh một cái, rồi ấn kèn, lái xe chạy đi.

Lưu Đông Khởi trở về nhà, trong lòng cảm thấy vui vẻ cực độ.

Anh gọi điện cho Hà Như, Hà Như nói:

- Em không phải là đã cho anh câu trả lời rồi đấy ư? Anh còn chuyện gì nữa?

Lưu Đông Khởi nói:

- Anh có chuyện muốn nói với em.

Hà Như nói:

- Có chuyện gì thì ngày mai hãy nói đi. Em hy vọng là sáng mai vừa mở mắt ra, anh sẽ cho em thấy một tin mừng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.