Cố Thôn lái xe chở Lưu Đông Khởi và Hà Như về khách sạn Shangri-la. Khi bước xuống xe, Lưu Đông Khởi nói với Tôn Ánh:
- Tôn Ánh này, lần này chúng ta có ít thời gian trò chuyện quá, anh rất lấy làm tiếc. Hy vọng lần sau chúng ta sẽ lại có cơ hội gặp nhau.
Tôn Ánh cũng cười nói:
- Em cũng cảm thấy rất là tiếc. Nhưng mà có được người bạn như anh và chị Hà Như, em thực sự cảm thấy rất vinh hạnh. Hy vọng lần sau chúng ta lại được gặp nhau ở Los Angeles. Còn về chuyện các giáo sư ở bên đó, em sẽ gọi điện giải thích cho họ hiểu sau.
Lưu Đông Khởi cười và tiếp lời:
- Tại sao lại phải giải thích? Tụi mình vẫn còn có dịp gặp lại nhau mà.
Tôn Ánh cười. Lưu Đông Khởi cảm thấy nụ cười của cô đã hiền hòa hơn nhiều so với ban đầu rồi.
Lưu Đông Khởi đi cùng Hà Như, cả hai lặng lẽ đến trước cửa phòng cô. Hà Như vừa mở cửa phòng định vào thì thấy Lưu Đông Khởi vẫn đứng đó, cô cười nói:
- Sao vậy? Có phải anh vẫn còn đang suy tư về những lời nói trong bữa tiệc lúc nãy không? Có chuyện gì vào phòng rồi nói.
Lưu Đông Khởi vào phòng, anh nói:
- Anh chỉ hơi bất ngờ về chuyện lúc nãy thôi. Anh không thể ngờ được là em lại có suy nghĩ như thế về anh, anh vốn nghĩ rằng em cũng thích anh như anh đã thích em chứ, và còn hơn thế nữa kìa. Thực sự hồi nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-mau-hoa-anh-tuc/3252556/quyen-3-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.