Sáng sớm hôm sau, Ngô Tiếu Thiên chưa kịp ăn sáng chỉ uống qua một ly sữa nóng là vội vàng lao đến phòng thực nghiệm. Vì hôm qua phải ra ngoài ăn lẩu với Trần Thu Địch nên anh đã để các tế bào đông ở trong tủ lạnh, anh phải nhanh chóng giải đông tế bào thì hôm nay mới làm thí nghiệm được.
Anh gặp Giang Cốc ngay ở hành lang. Giang Cốc hỏi anh: “Ngô Tiếu Thiên, hôm qua anh đi đâu vậy? Tôi đợi kết quả thí nghiệm của anh. Hứa Mai muốn tôi hôm nay phát biểu trên hội nghị. Cả ngày hôm qua tôi gọi điện cho anh hai lần đều tìm không gặp, tối đến tôi đến phòng thí nghiệm cũng không thấy ai. Chẳng phải cuối tuần anh đều ở phòng thực nghiệm hay sao?”
Ngô Tiếu Thiên đang bực mình chuyện Trần Thu Địch tối qua, lúc này lại nghe những lời của Giang Cốc, nổi máu điên lên. Anh nói thẳng thừng: "Giang Cốc, tôi dù gì cũng là một tiến sĩ, đâu phải nhân viên kỹ thuật của anh, anh có quyền gì mà bắt tôi cuối tuần phải làm thí nghiệm cho anh? Anh là ông chủ của tôi chắc? Ngay cả bà chủ cũng không dám để tôi làm việc vào cuối tuần đấy!"
Giang Cốc không ngờ rằng anh lại nổi giận như vậy, anh cố bình tĩnh lại rồi ngượng ngập nói: “Xin lỗi, Ngô Tiếu Thiên, lần này tôi sai rồi. Tôi đã không nói với anh trước, hôm trước tôi và Bạch Quả cùng đi Santiago. Vợ bạn tôi sắp sinh. Chúng tôi sang đấy chúc mừng họ.”
Ngô Tiếu Thiên cũng nguôi bớt, anh nói: “Tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-mau-hoa-anh-tuc/3252522/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.