Hôm đó, Bạch Quả bắt đầu bàn chuyện đám cưới với Giang Cốc. Bạch Quả nói: “Tụi mình đã ở bên nhau được bảy tám năm rồi. Ai cũng nói đàn ông ba mươi tuổi đang xoan, còn em thì sao? Phụ nữ quá ba mươi tuổi thì cũng giống như tự mình đánh lừa chính mình. Bây giờ sự nghiệp đối với em không phải là điều quan trọng nhất, điều em lo nhất là sống một cuộc sống bình yên.”
Giang Cốc nói: “Kết hôn có nghĩa là định hình mối quan hệ giữa hai người, Bạch Quả, em đã suy nghĩ kỹ chuyện này chưa?”.
Bạch Quả: “Cần phải suy nghĩ nữa à? Tụi mình bây giờ đã ăn ở chung với nhau, kết hôn chẳng phải cũng chỉ vì một tờ giấy bảo đảm hay sao? Anh quyết định đi!”.
Giang Cốc: “Trước khi sự nghiệp của anh ổn định, chuyện hôn nhân để từ từ rồi tính. Lúc đầu em muốn anh đến Los, nhưng không nói sẽ kết hôn ngay.”
Bạch Quả: “Chuyện này cần phải nói nữa sao? Anh thật tình không rõ hay giả vờ không rõ? Anh tự mình lo liệu đi. Dù gì đi nữa em cũng đã nói hết rồi.”
Giang Cốc: “Em cũng cho anh một thời gian chứ? Công việc hiện nay của anh vẫn chưa đâu vào đâu!”.
Bạch Quả không nói nữa, cô làm như không nghe thấy và gọi điện cho Hà Như.
Lúc đó đã hơn 9 giờ tối, Hà Như đang tắm. Chuông điện thoại vừa reo lên, cô đã vội chạy ra nghe.
Bạch Quả: “Hà Như, bây giờ cậu có rảnh không, tụi mình đi ra ngoài uống một ly.”
Hà Như: “Tôi cũng đang buồn bực đây, hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-mau-hoa-anh-tuc/28616/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.