Hà Như ngước mắt lên nhìn, mặt bất giác ửng đỏ, thì ra vẫn là anh chàng ở bãi đậu xe đó. Hà Như cười và ra ý cho anh ngồi xuống. Anh mỉm cười hỏi cô: “Không ngờ con gái như cô mà cũng ăn cay vậy. Ở bên này có nhiều tiệm ăn Trung Hoa, mì gì cũng có, đã thật.”
Hà Như liếc nhìn tô mì của anh, thấy toàn là ớt liền nói: “Tôi hơi hiếu kỳ một chút, nghe giọng của anh hình như anh là người Triết Giang, Giang Tây, vậy sao anh cũng thích ăn cay thế?”.
Anh chàng cười cười: “Mẹ tôi là người Tứ Xuyên, mỗi lần bà nấu nướng đều cho rất nhiều ớt, vì vậy tôi quen ăn ớt từ nhỏ, lớn lên càng không thể thiếu cay.” Anh ta nhìn sang tô của Hà Như thì thấy trên tô toàn là tương ớt liền nói: “Con gái ăn cay ít thôi, kẻo lại nổi mụn thì ai mà lấy.”
Hà Như nghĩ thầm, anh chàng này nói chuyện đường đột quá! Cô nói: “Tôi thì chẳng nghĩ nhiều đến thế, cứ ăn cho thoải mái là được.”
Anh chàng cười tiếp lời: “Nói quá hay, đúng là người biết ăn cay.”
Hà Như hỏi: “Trước đây tôi không thấy anh ở đây, anh mới tới LosAngeles phải không?”.
“Đúng rồi, tôi mới tới hồi tháng trước. Trước đây tôi học ở bên bờ Đông, bên đó chẳng có chỗ nào nấu đồ ăn Trung Hoa cho ra hồn cả. Khu phố Tàu cũng có vài ba nhà hàng nhưng đồ ăn dở lắm, không chính tông như ở đây. Bên này mì gì cũng có, tôi phải ăn cho đã.”
Hà Như nghĩ bụng, thảo nào trước đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-mau-hoa-anh-tuc/28609/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.