Từ Ý đi theo liền bị làm cho kinh ngạc, trong chốc lát cũng không biết nên trả lời thế nào.
Yến Hoà Dư phát hiện ra có gì đó không đúng, liền hỏi lại: "Anh đã nói sai chuyện gì sao? Còn có chuyện gì anh không biết à?"
Nghĩ đến lời nói ở bệnh viện, liền nhanh chóng giải thích: "Trước đây chúng ta có cãi với nhau vài chuyện, nên đã không ở cùng nhau."
"Cãi nhau?" Yến Hoà Dư nghi ngờ nhìn Từ Ý, lại hỏi tiếp: "Chúng ta sao lại cãi nhau vậy?"
Từ Ý không dễ dàng gì mới tìm được một lí do để giải quyết vấn đề, không ngờ anh lại đặt ra một vấn đề khác.
"Ờ......" Cô vắt óc suy nghĩ, rồi trả lời: "Chỉ là chút chuyện nhỏ thôi, sống chung với nhau trong thời gian dài vốn dĩ sẽ rất dễ xảy ra mâu thuẫn."
Yến Hoà Dư đáp lại lời của cô: "Vậy sao? Vậy anh xin lỗi em."
Từ Ý giật mình, lại có chút buồn cười nhìn anh: "Anh còn không biết là tại sao, là lỗi của ai, mà lại xin lỗi em à?"
"Không cần biết là như thế nào, anh đều phải nên nghe em mới đúng." Yến Hoà Dư nhìn chằm chằm vào Từ Ý, anh mím môi tiếp tục nói: "Tuy anh không nhớ gì cả, nhưng mà em có thể kể cho anh nghe mà. Nếu như em không muốn nói, em có thể giận anh cũng được, nhưng không cần phải chia phòng ra ngủ đâu."
Trái tim của Từ Ý đập nhanh liên tục, lúc này thật sự không thể tìm ra lý do nào để giải thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-manh-liet/3558707/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.