Dịch: Dii
Beta: Băng Hàn
=====================
Người trong văn phòng của tống giám đốc nhìn thấy Yến Hoà Dư ôm một chậu tú cầu vào văn phòng, ai nấy cũng nhìn theo với ánh mắt tò mò.
Hà Lâm vừa đến cũng bị mọi người vây lấy, ai cũng liên tục hỏi han.
"Tôi lần đầu tiên thấy Yến tổng ôm một chậu hoa đấy, ai tặng vậy?"
"Vừa nãy tôi còn nghe thấy, ai cũng không được động vào!"
"Trợ lí Hà, có phải anh biết gì đó không?"
"Có phải là phu nhân giám đốc, người chưa từng lộ mặt đó tặng không?"
Thấy có người nói ra đáp án, Hà Lâm giơ ngón tay cái lên trước mặt cô ấy, "Cô thông minh đấy."
"Trước đây tôi nghe nói hai người họ là hôn nhân thương mại, không ngờ tình cảm lại tốt như vậy." Có người nhỏ giọng nói.
"Tôi cũng nghe nói vậy, xem ra lời đồn đúng là không đáng tin chút nào."
Hà Lâm nghe thấy vậy liền lập tức cảnh cáo mọi người: "Đừng có nói bậy nhé, sếp thật sự rất yêu vợ mình đó."
"Ai cũng nhìn ra mà, ai cũng nhìn ra."
Cả một buổi sáng hôm đó, chuyện Yến Hoà Dư đối với chậu hoa mà Từ Ý tặng trân quý như châu báu, đã lan truyền khắp toà nhà của Yến thị
Kì Nhiên nghe thấy thế đột ngột chạy đến, nhìn thấy Yến Hoà Dư đang tưới nước cho hoa thì không nhịn được mà thốt lên: "Tôi cứ tưởng là do người ta bịa chuyện đấy, không ngờ cậu lại làm thật, bát cơm chó này không tệ đâu nha."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-manh-liet/3538178/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.