- Nhà mi muốn gì? – Anh Quang đập bàn 1 cái để hù doạ tôi. Thừa biết ảnh rất hiền nên tôi ko sợ ảnh quạu đâu.
- Muốn ăn sáng!! ^______^
- Đợi ta lát!! – Anh Quang quay lưng lại và bước đi vô trong quầy phía sau mà ko thèm hỏi tôi tiếp là tôi sẽ ăn gì.
- Ê…ế… ông chưa hỏi tui ăn gì mà?
- Lộn xộn quá!! – Anh Quang xuỳ tay và trề môi với tôi. Ảnh muốn chọc tức tôi mà.
…
Anh Quang quay trở ra với 1 đĩa Pasta Jambon trên tay của ảnh. Tôi ko hề nghĩ rằng nó sẽ dành cho tôi đâu.
- Của mi đây! - Ảnh đặt cái đĩa đó trc mặt tôi và nhướng chân mày chọc tức.
- Ợh… - Tôi lấy tay che miệng để tránh làm mất vệ sinh, ở đây là chốn công cộng đông người. (~_~) Oôi thôi!!! Mỗi lần nhìn thấy thịt Jambon là tôi muốn ói ra rồi, kế đến là Pasta thì lại muốn nôn ra tiếp tục. Tôi thù ghét, căm hận 2 cái thức đó. Pasta mỗi khi ăn vào là tôi lại rợn lên vì nó trơn nhùi lùi, còn thịt Jambon ăn vào sẽ gây cảm giác phát ngán đến tận cổ… lại thêm thứ nước trộn nó nữa, chất béo xông thiên vào người dễ gây ra cảm giác “NGÁN” kinh khủng. Tôi mà ăn vào là sẽ ngất ngay, tôi ko ưa thích cái gì có vị béo và nhiều mỡ dầu… tôi căm thù chất béo!! (“_”)Đó là lí do vì sao tôi ốm trơ xương với chiều cao 1m65. Thoạt nhìn tôi hệt 1 cây tre ở đầu đình.
- Muốn phá chỗ ta làm ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-la/200804/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.