Một ngày mới bắt đầu thế mà anh đã sang bên Canada được hai ngày rồi, cả hai người vẫn thường xuyên liên lạc cứ thế rồi ba ngày , bốn ngày, một tuần, hai tuần trôi qua cô vô cùng nhớ anh
Hôm nay cô được tan làm sớm cô đột nhiên không biết nên đi về nhà hay đi đâu đó dạo chơi cho thư giãn đầu óc nữa cứ thế đôi chân cô cứ bước đi mà không định hướng được gì cả
" Hải Nam em nhớ anh " cô vừa đi vừa nhớ về anh, không biết hiện tại anh đang làm gì nhỉ có ăn uống đầy đủ không ?
Cô cầm điện thoại bấm số gọi cho anh, đường dây của anh bắt đầu đổ chuông được một lúc anh bắt máy
" Anh nghe đây " Anh lên tiếng nghe thấy giọng anh làm cô bất giâc không giấu nỗi cảm xúc của mình
Cô cố nén nước mắt để giữ cho giọng nói của mình bình thường nhất
" Anh đang làm gì đấy ạ " cô hỏi
" Anh đang chuẩn bị vào tiết học ! em đã ăn tối chưa " Anh đáp và hỏi lại cô
" Em mới tan làm và đang trên đường về nhà ạ " cô đáp
" Hôm nay em thế nào " Anh hỏi tiếp
Anh cũng rất nhớ cô khoảng cách giữa cả hai người cách một nửa trái đất, múi giờ cũng lệch nhau nên lúc người này thức thì người kia ngủ cả hai muốn gọi điện cho nhau đều phải canh thời gian
" Em vẫn ổn ạ " cô muốn nói rằng mình rất nhớ anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-la-vi-dang-chocolate-la-vi-ngot/2742419/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.