Chớp mắt đã tới Giáng sinh, An Bảo Lam vẫn ở trong hình dạng của contrai, mãi không thấy biến đổi lại. Bảo Lam và Ngải Linh Linh đang nóichuyện với nhau.
- Cũng tốt, như vậy thì không thể ở cùng Lâm ÂnTá được nữa. – Bác sĩ Ngải Liệt Nùng lên tiếng như thể chuyện này khiếnanh vô cùng vui vẻ.
Các bạn học ở trường đã quen với việc “emtrai” Bảo Lam, An Ninh tới chép bài thay chị, khi bị giáo viên điểmdanh, mọi người đều giúp “cậu” giải quyết.
Ai nói rằng trên đời này không có người tốt? Khi gặp phải chuyện khó khăn, rất nhiều người sẵn sàng giúp đỡ bạn.
- Đêm Giáng sinh định làm gì hả Tiểu Ninh. – Tiết học cuối cùng buổichiều ngày 24 đã kết thúc, bạn cùng phòng của Bảo Lam vừa thu dọn sáchvở và tài liệu, vừa hỏi “cậu”.
“Cậu” ngoan ngoãn đáp:
- Em hẹn bạn đi ăn tối.
- Ừ, chơi vui vẻ nhé, giúp chị chúc chị em Giáng sinh vui vẻ! – Vì buổihẹn với bạn trai buổi tối, hôm nay cô bạn đó trang điểm rất xinh đẹp,vội vàng xách túi lên đi ra cổng trường gặp bạn trai.
Phòng họcrộng lớn trong chớp mắt chỉ còn lại mình “cậu”. An Ninh nhìn giờ trongđiện thoại, mới 5 giờ. Ân Tá 6 giờ mới tan làm rồi tới đón “cậu”, mộttiếng đồng hồ này biết làm gì nhỉ? Đang cảm thấy cô đơn thì Ân Tá gọiđiện tới:
- Em An Bảo Lam, tại sao mọi người tan học đều vội vàng đi hết mà em vẫn còn ngồi ở đó hả?
- Ân Tá! – Kinh ngạc ngẩng đầu lên, quả nhiên bóng dáng cao lớn của anhđã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-la-mot-lan-cam-cum/107371/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.