Hôm nay, thời tiết nắng ráo, mặt trời cũng rất lớn, ánh mặt trời cũng tương đối mạnh liệt, có một chút gió, nhưng nếu thổi vào người thì tương đối thoải mái. Trên đường người đi đường rất nhiều, tất cả mọi người thực vội vã, cuộc sống…
Khụ! Khụ! Trở về chính đề.
Hôm nay nhà của Quý Bạch đặc biệt náo nhiệt, kỳ thật người cũng không nhiều, chỉ có Quý Bạch, Doãn Lam, Du Duyên ba người mà thôi.
Chẳng qua, hôm nay là ngày trọng đại Du Duyên sinh con, cho nên, Du Duyên rống vang rung vọng nửa bầu trời, khiến cho phạm vi vài dặm từ nơi này không có bóng người, mấy cỗ xe cảnh sát đứng cách vài dặm ở ngoài, thậm chí lo lắng phái bộ đội đặc chủng đến xâm nhập xem tình hình quân địch, xem nơi này có phải hay không phát sinh cuộc thảm sát mất nhân tính gì hay không. Cho nên, tóm lại, vẫn tương đối náo nhiệt.
“A!!!!!!! Tên Lam điên!!!! Anh đi chết đi, tôi muốn giết anh!!!!! A!!!!! Đau quá ~~~~~ ”
“Doãn Lam, anh đi chết đi! Tôi thề, tôi nhất định phải giết anh! Đau quá a, đau quá! Ân! A!!!!”
Quý Bạch một mặt đầy mồ hôi, nhìn thấy Doãn Lam rõ ràng đeo khẩu trang bên cạnh cũng mãnh liệt lau mồ hôi, này em dâu giọng hét thật đúng là lớn a. Sớm biết rằng lấy trước bông nhét đầy lỗ tai rồi nói sau.
“Ô oa ~~~~ đau quá, ô ~~~~ đau quá a!”
Thấy bộ dạng Du Duyên mồ hôi nước mũi nước mắt cùng chảy, Doãn Lam cảm giác mình cũng sâu sắc cảm thấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-la-ky/2096725/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.