Hình Nguyên với nụ cười giảo hoạt khi cầmtách trà chanh trong phòng tranh, Hình Nguyên xách túi gai bị cô chặn ngoàicửa, Hình Nguyên trong điện thoại nói nửa đùa nửa thật “Có thời gian nhớ đếntôi”... Rốc cuộc đâu mới là con người thực sự của anh ta? Hay... đều không phải?
La Thanh Phong dừng xe, châm một điếu thuốc, yên lặngngồi.
Mưa vẫn rơi nhưng nhỏ hơn. Bên ngoài khách sạn, hàng cây được nước mưa gột sạchkhông còn một hạt bụi, im lặng trong bóng tối.
La Thanh Phong cần một chút thời gian trước khi gặp bố mẹ của mình.
Mỗi lần gặp họ, anh đều có cảm giác giống như sắp tham gia một trận chiến, chưabắt đầu đã mệt mỏi. La Thanh Phong nheo mắt hít một hơi thuốc, tâm trạng bỗngnhiên bay đến sàn thi công nơi mà anh không hề biết đến.
Với tình hình thời tiết như thế này, La Thanh Phong rất nghi ngờ liệu chiếctrực thăng có thể hoàn thành công tác cứu trự thuận lợi hay không. Hơn nữa,chiếc tàu quân sự Lưu Đông Pha nhắc đến cũng không thấy xuất hiện. Trong điệnthoại Lưu Đông Pha bảo đảm với anh, thông tin lần này rất chính xác nên anh chỉbiết bán tín bán nghi tiếp tục chờ đợi.
Theo lời Lưu Đông Pha nói, hệ thống liên lạc trên sàn thi công mới khôi phụcđược một phần, tạm thời không thể cung cấp dịch vụ cho nhu cầu sử dụng của cánhân nhưng Hàn Hiểu chỉ “bị thương nhẹ” nên họ không cần phải lo lắng. La ThanhPhong không dám nghĩ đến việc ông ấy không nói thật, trong thời điểm này, anhđành tin tưởng lời ông ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-tron-chay/2217247/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.