Hàn Hiểu cảm thấy khi một người đàn ông hạmình để đối xử tốt với một người phụ nữ, chỉ có thể dùng từ “đáng sợ” để miêutả kết quả.
Một cô gái mặc bộ đồ ngủ màu trắng với mái tóc dàibuông xõa bay qua cửa sổ, trong ánh sáng nhập nhoạng có thể nhìn thấy khuôn mặtxanh tái, khóe mắt và miệng đỏ lòm đầy máu...
Hàn Hiểu hét lên một tiếng, thuận tay ôm chặt lấy chiếc gối trên ghế sô pha vàlao về phía Hình Nguyên, chạm vào đầu anh, “Tắt đi! Tắt đi!”
Hình Nguyên liếc nhìn cô, từ từ đưa tay dùng điều khiển tắt đĩa phim có tiếnghét của ma nữ. Anh cố gắng làm động tác thật chậm, lúc nhìn Hàn Hiểu, trên mặtanh vẫn như đang cười, dường như anh rất hài lòng vì có thể dọa cô sợ đến thế.
Hàn Hiểu dựa vào tay vịn ghế sô pha, xoa xoa cánh tay có vẻ hơi mất tự nhiên,trong lòng nghĩ phim gì mà... quỷ quỷ thần thần. Mặc dù không đầy máu như bộphim ma của Mỹ mới xem vài ngày trước, nhưng kiểu phim có khung cảnh âm âm u unhư thế này càng khiến người ta sợ hơn. Nhớ đến kẻ giết người biến thái trongphim đã từng xem, bỗng nhiên Hàn Hiểu cảm thấy tức giận, “Thần kinh của anh cóvấn đề à, sao chỉ thích xem loại phim này? Không thể...”
“Không thể xem thể loại phim tao nhã hơn sao?” Hình Nguyên nhại theo giọng củacô, “Xem phim nào có tri thức hơn, có nội dung hơn sao?”
Hàn Hiểu trợn mắt nhìn anh, “Biến thái!”
“Vậy cô không đúng rồi.” Hình Nguyên bình tĩnh kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-tron-chay/2217241/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.