Nếu ngay cả cô ấy cũng không biết thíchanh vì điểm gì, anh vì cô ấy “thích” mà chấp nhận cô ấy, chuyện này là sao?
Phố ăn vặt náo nhiệt nhất vào khoảng chín, mười giờtối, dường như mọi quán ăn đều đông chặt khách. Mùi thơm của đồ nướng, rán vàthức ăn hòa quyện vào nhau, dường như ngay cả không khí ban đêm cũng được lấyra hấp thành mỹ vị.
Trong tiếng cười nói ngày càng ầm ĩ, những người đang yên lặng có cảm giác lạclõng không sao tả nổi, đây đúng là một điều kỳ lạ. Lúc Thôi Hạo đang nghĩ nhưthế, anh để ý thấy bia ở chai thứ tư đã cạn đáy.
Thôi Hạo cùng La Thanh Phong im lặng suốt cả buổi tối, cuối cùng cũng cảm thấycó điều gì đó không thỏa đáng.
“Thanh Phong, từ khi phòng tranh hoạt động trở lại, trên danh nghĩa là cộng tácvới học viện mỹ thuật, nhưng chúng ta không nói chuyện hư vô nữa. Cậu nói thậtcho mình biết, cậu thấy những thứ lũ trẻ đó mang đến như thế nào?” Thôi Hạo vừanói vừa
không động sắc mặt đưatay cướp lấy chai bia nhưng bị La Thanh Phong giữ lại.
La Thanh Phong giữ chai bia, xua xua tay, “Không sao, bia mà.”
Thôi Hạo thở dài, “Bia cũng không phải là nước lọc để cậu uống thoải mái. Khôngphải cậu lái xe đến đây sao? Lúc về để cảnh sát bắt...”
Đã rất lâu rồi La Thanh Phong không đến phố này với Thôi Hạo. Thời gian trước,ngoài lo lắng cho Hàn Hiểu và tranh cãi với Vu Dương, anh còn bí mật khaitrương lại phòng tranh... La Thanh Phong chưa bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-tron-chay/2217227/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.