Xoẹt…
Chiếc áo sơ mi của Hề Dung Diệp bị Phùng Khiếu Khâm mạnh bạo xé toạc, nút áo lả chả rơi xuống dưới nền, đồi núi nhô cao ẩn núp trong chiếc áo lót màu trắng bại lộ, nhưng bàn tay cô nhanh chóng nắm hai bên vạt áo giữ lại, nghẹn ngào hét lên:
“ Phùng Khiếu Khâm…dừng lại…tôi không yêu anh…anh càng làm, thì chỉ khiến tôi hận anh thôi! ”
Tại sao Phùng Khiếu Khâm lại có thể nghĩ ra điều vô lý như thế chứ?
Thế nhưng lời nói đó của Dung Diệp, chẳng khiến cho Phùng Khiếu Khâm khôi phục nhận thức để tỉnh tảo nhìn nhận được hậu quả của việc mình đang làm, chỉ muốn thực hiện những điều bản thân thèm khát.
“ Khưu Đông Bách từng phản bội em, tại sao em không hận mà lại tha thứ, anh ta có xứng đáng không?
- Còn tôi, tôi làm biết bao nhiêu chuyện vì em, thậm chí chẳng màng tới tính mạng, cuối cùng nhận lại điều này sao, Dung Diệp?
- Được, muốn hận thì cứ hận đi, em nhất định phải là của tôi! ”
Sau đó, Phùng Khiếu Khâm tiếp tục siết chặt lấy cổ tay của Hề Dung Diệp ấn xuống dưới nệm, cúi xuống dụi mặt vào cần cổ hôn hít, nhưng đổi lại là hành động vùng vẫy kịch liệt và dữ dội từ cô, hơn cả bị đuối nước ngày đó.
“ Đừng… đừng làm thế… hu hu… bỏ tôi ra…! ”
Cô hét lên:
“ Phùng Khiếu Khâm! ”
Động tác thực sự khựng lại, Phùng Khiếu Khâm chậm rãi ngẩng mặt lên từ hõm vai của Dung Diệp, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-the-cuong-cau/3477413/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.