Khưu Đông Bách dùng thẻ mở khóa vào phòng khách sạn, việc đầu tiên anh làm chính là đi tắm cho sạch sẽ, đánh bay mùi rượu trên người và cả sự mệt mỏi.
30 phút trở ra, anh chỉ mặc chiếc áo choàng tắm, buộc dây cũng lỏng lẻo cho thoải mái, vốn dĩ một lát đi ngủ cũng phải cởi ra.
Lúc này, Khưu Đông Bách cầm lấy điện thoại kiểm tra, nhìn thấy Hề Dung Diệp gửi tin nhắn đến cho mình vào 20 phút trước, nội dung đơn giản là thông báo “ Em về nhà rồi! ”.
Anh vô thức mỉm cười như kẻ khờ khạo, cái mệt dường như xua tan gần hết, giây phút định bấm gọi FaceTime thì đột nhiên chuông cửa bất ngờ reo vang, khiến anh tạm thời dừng lại.
Sau đó, anh chỉnh sửa lại trang phục cho kín đáo, đoàng hoàng, và đi ra mở hờ cánh cửa.
Hàng chân mày của Khưu Đông Bách cau nhẹ khi nhìn thấy người đối diện, chẳng ai khác ngoài Mộc Đan San.
Anh lịch sự lên tiếng:
“ Có chuyện gì sao? ”
“ Không mời em vào à? ”
Khưu Đông Bách hắng giọng, ánh mắt nghiêm khắc đanh lại nhìn cô ta, sau đó trả lời:
“ Đợi tôi một chút! ”
Cánh cửa được đóng kín, Khưu Đông Bách nhanh chóng lại tủ quần áo, lấy một bộ quần áo nghiêm chỉnh mặc vào, xong xuôi mới lần nữa mở cửa.
Thế nhưng, anh cũng chẳng có ý định sẽ cho Mộc Đan San vào phòng riêng của mình, mặc dù trong người có rượu nhưng vẫn tỉnh táo và nhận thức được điều gì, chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-the-cuong-cau/3458707/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.