Sau khi ăn xong hết dĩa mì Ý, Hề Dung Diệp vệ sinh cá nhân và sau đó tiến hành chăm sóc làn da chuẩn bị đi ngủ. Nhìn mình phản chiếu qua tấm gương, cô mơ hồ nhớ đến hai dòng tin nhắn của Mộc Đan San, tự nhiên cảm thấy l*иg ngực đau buốt.
Rốt cuộc Khưu Đông Bách anh nói thật không, chỉ xem cô ta là bạn bè, thật lòng và nghiêm túc với cô?
Nhưng anh theo đuổi cô ta hơn hai năm hai, muốn quên dễ dàng thế sao?
Trong lòng anh hiện tại có ai?
Xin đừng một trái tim mà chứa hai người phụ nữ, chỉ cần anh thừa nhận mình còn tình cảm với cô ta, cô sẽ chủ động ra đi, tổn thương trong cô sẽ ít hơn khi sống trong sự chia đôi tình cảm.
“ Nghĩ gì mà tập trung thế? ”
Hai bàn tay của Khưu Đông Bách đặt xuống bờ vai Dung Diệp, nhìn sắc mặt cô thông qua tấm gương đối diện, ánh mắt cực kỳ ôn nhu và chứa nhiều tình ý.
Cô bừng tĩnh, vội lắc đầu trả lời.
“ Gần 12 giờ rồi, đi ngủ thôi! ”
“ Anh về phòng mình đi, lỡ dì thấy thì sao? ”
“ Trước sau gì cũng biết, biết sớm đỡ bỡ ngỡ! ”
Vừa nói, Khưu Đông Bách ôm Hề Dung Diệp tiến lại chiếc giường, bàn tay to lớn chuyển động vuốt ve bờ vai của cô. Sau đó, anh tắt đèn, cả hai cùng nhau nằm xuống.
Lần đầu tiên đi ngủ mà cô cảm thấy vô cùng căng thẳng, thực sự vẫn không dám tin cô và anh có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-the-cuong-cau/3458705/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.