• Mười ngày sau...
Hôm nay Hề Dung Diệp phải tăng ca về muộn, nhưng không phải chỉ một mình cô mà còn có Lục Giai và thêm ba nhân viên nữa.
Lúc này, một anh đồng nghiệp uể oải đứng lên, cất tiếng:
“ Có ai muốn uống cafe không? Sẵn tiện tôi lấy dùm cho! ”
Lục Gia khẽ giơ tay, nói:
“ Em! ”
Hai người kia và Dung Diệp cùng lúc lắc đầu, sau đó tập trung vào màn hình vi tính tiếp tục xử lý công việc, tranh thủ làm xong để được về sớm.
Thế nhưng, anh ấy vừa mở cửa bước ra thì trùng hợp gặp thư ký Hàn, cả hai lịch sự gật đầu rồi đi làm việc của mình.
Thư ký Hàn tiến lại bàn làm việc của Hề Dung Diệp, nhã nhặn lên tiếng:
“ Cô Hề, là tổng giám đốc bảo tôi đem xuống cho cô! ”
Ánh mắt cô đầy ngạc nhiên nhìn thư ký của Khưu Đông Bách, sau đó đưa tay nhận lấy chiếc cốc cao cấp quen thuộc thường được anh sử dụng để uống trà.
“ Cảm ơn! ”
Thư ký Hàn gật đầu, nhanh chóng rời đi làm việc.
Hề Dung Diệp chúm chím mỉm cười nhìn xuống cốc trà, tiếp theo khẽ nâng lên mũi ngửi qua mùi hương đặc biệt, sắc mặt trở nên có sức sống chẳng còn mệt mỏi như vừa rồi.
Nhấp một ngụm, ngụm thứ hai... ngụm thứ tư, sự sảng khoái thể hiện rõ ràng.
Đột nhiên, âm thanh thông báo tin nhắn từ điện thoại của cô phát ra, Dung Diệp tạm ngưng làm việc, vội vàng đặt cốc trà xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-the-cuong-cau/3458703/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.