Mặc dù rất muốn về biệt thự riêng để tránh tiếp xúc với Hề Dung Diệp, nhưng hôm nay đã gần ngày Tết, người làm đang dọn dẹp và trang trí, nên Khưu Đông Bách lực bất tòng tâm, đành ở lại Khưu Gia đến qua Tết.
Chấn thương vùng đầu hiện nay đã ổn định hẳn, chỉ có cánh tay trái chưa lành, tầm khoảng một tháng nữa anh mới có thể sinh hoạt bình thường.
Từ lúc nói ra lòng mình đến nay, Hề Dung Diệp mạnh dạn thể hiện tình cảm, mặc dù bị lạnh nhạt nhưng cô kiên quyết không từ bỏ, suốt ngày luẩn quẩn bám theo Khưu Đông Bách như chiếc đuôi.
Trừng hợp lúc này, Hề Dung Diệp vừa cắm hoa xong thì Khưu Đông Bách đi xuống phòng khách. Cô mỉm cười tươi xắn, lên tiếng:
“ Em cắm hoa có đẹp không? ”
Khưu Đông Bách hắng giọng, lạnh nhạt gật đầu, sau đó bước lại sofa lấy iPad xem tin tức, đang chờ hai thằng bạn thân sang chơi.
Thấy thế, Hề Dung Diệp phủi phủi chiếc váy đúng dậy, đi đến chỗ anh ngồi xuống gần kề, bạo gan tấn công ngang nhiên ôm lấy cánh tay của anh.
“ Anh xem gì vậy? ”
“ Dung Diệp! ”
Khưu Đông Bách nhích ra tránh né, do tay trái băng bó kín mít không thể cử động, nên chẳng gỡ tay cô được.
“ Sao? Cần em giúp gì ạ? ”
“ Người làm ra kìa, em thôi đi Dung Diệp. ”
“ Em không thấy xấu hổ! ”
Hề Dung Diệp càng lúc lấn tới, ôm ấp khít chặt cánh tay của Khưu Đông Bách.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-the-cuong-cau/3458692/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.