Lần này dù Nhan Nhu tiếp tục gào thét ra sao, ông lão Nhan cũng chẳng thèm đếm xỉa tới cô ta nữa.
Các trưởng bối của nhà họ Nhan đều bộc lộ sự bị ai và bất lực...
Bọn họ cũng xem như chứng kiến Nhan Nhu trưởng thành, không ngờ cô ta độc ác đến nỗi bỏ thuốc trong tách trà của người lớn! Cô ta không dám uống đủ nói rõ tất cả vấn đề.
Nhan Ôn đứng tại chỗ dõi nhìn Nhan Nhu từng bước lâm vào hố sâu, đáy mắt cô sớm đã không còn sự thương xót nào cả.
“Từ lúc cô mua chuộc bác sĩ của bệnh viện, bắt đầu từ giây phút để tôi làm phẫu thuật, cô phải dự đoàn được ngày hôm nay rồi chứ
Nhan Nhu mở to đôi mắt, chấn động nhìn sang Nhan Ôn: "Tại sao có
“Tại sao tôi biết ư?" Nhan Ôn nhếch miệng: "Bởi vì tôi thật sự mang thai rồi"
Mang thai ư
Nhan Ôn mang thai ư
Trái tim của Nhan Nhu siết chặt, cô ta kinh hãi nhìn Nhan Ôn trân trận: "Không thể nào!”
“Cô không muốn tôi mang thai vì sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch cô nuốt chửng tài sản của nhà họ Nhan, thế nhưng... ngay cả ông trời cũng không đứng về phe cô, tôi sẽ nhanh chóng giao nộp chứng cử cho cảnh sát, đến lúc đó, cô đi giải thích với bọn họ đi."
Nhan Ôn đã chờ bấy lâu nay, khi thật sự đến khoảnh khác chứng kiến tinh thần suy sụp của Nhan Nhu ngay trước mặt, cô càng trở nên bình tĩnh hơn.
Cô không cần nước mắt và lời xin lỗi của Nhan Nhu, chỉ cần chứng minh được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-the-cu-tuyet/1720505/chuong-505.html