Thật ra anh cũng rất muốn giữ Nhan Ôn lại, nhưng lý trí mách bảo, để cô và những người khác gia nhập đoàn phim cùng lúc mới là sự lựa chọn tốt nhất dành cho Nhan Ôn. Nhan Ôn ngồi trong xe, ngắm nhìn hình bóng của người đàn ông qua gương chiếu hậu dần trở nên nhỏ bé, biến mất. Cô nhất định sẽ cố gắng hơn nữa, quay xong sớm, về bên cạnh anh sớm hơn. Giang Tùy An giống như không khí mà cô dựa dẫm để sinh tồn, mỗi lần rời xa anh, đều khiến cô quyến luyến không nỡ. Tối hôm đó cô và trợ lý Anh Muội vào ở khách sạn do đoàn phim sắp xếp, suốt cả đêm, cô luôn suy ngẫm nên tặng món quà gì cho Giang Tùy An, nên trông rất tâm trạng. “Chi Ôn có muốn ra vườn hoa đi dạo không?” Anh Muội thấy cô hình như có tâm sự, lên tiếng đề nghị. Nhan Ôn gật đầu, ra ngoài hóng gió chắc sẽ có ý hay. Bọn họ vừa rời khỏi căn phòng, thì bắt gặp hai người đi ra khỏi thang máy, tuy không nhìn rõ mặt, nhưng... y hệt hai người trong ấn tượng, vả lại cử chỉ của họ dường như rất thân mật. “Chị Ôn, có phải bọn họ không? Em đi thám thính một lát?” Anh Muội cảnh giác lên tiếng. “Không cần đầu. Nhan Ôn ấn nút thang máy: “Khoảng cách cũng xa, mà đèn cũng mờ, chắc nhìn lầm thôi, trước khi xác thực đừng nhắc với ai về vụ việc này cả.” Anh Muội nghe vậy thì gật đầu: “Em biết rồi, chi Ôn Lúc nãy Nhan Ôn đi rất chậm, nên Hề Mạn và Lý Vĩ vốn không nhìn thấy hai cô, cũng không ngờ mối tình lén lút này đã bị người ta phát hiện. Tuy Nhan Ôn không để Anh Muội đi thám thính, nhưng trong lòng đã nảy sinh một vài suy nghĩ. Nếu Hề Mạn và Lý Vĩ có mối quan hệ mờ ám, hoặc là tình nhân vụng trộm, vậy nữ chính là cô e rằng khó sống trong đoàn phim rồi đây. “Ngày mai cảnh quay đầu tiên là đóng cùng Hề Mạn, chị Ôn, chị phải cẩn thận thật nhiều. Trước khi đi, Giang Tùy An đã dặn dò, nên Anh Muội nhắc nhở Nhan Ôn, cô cũng sẽ chú ý quan sát thật nhiều trong đoàn phim. “Ừ” Nhan Ôn nhìn lên tầng lầu, thoáng chốc không còn tâm trạng đi dạo: “Thôi trở về đi. Hai người lại một lần nữa trở về căn phòng, Nhan Ôn không ngờ vụ việc sẽ chuyển biến thành ra như vậy, lúc trước khi Giang Tùy An dặn cô cẩn thận, cô còn cảm thấy làm quá vấn đề Nhan Ôn suy ngẫm một lát rồi gọi điện cho Giang Tùy An. “Ăn cơm tối chưa?" Giọng của Giang Tùy An luôn dịu dàng như thường ngày. “Vâng, lúc nãy Anh Muội đã nhận được lịch ghi hình của đoàn phim, ngày mai buổi sáng có cảnh diễn với Hề Mạn” Nhan Ôn không nói ra vụ việc cô bắt gặp lúc nãy, mà nói: “Em không biết ngày mai anh có rảnh đến đây không?” “Có, anh sẽ sắp xếp công việc, ngày mai gặp.” Sau khi Giang Tùy An cúp máy, đầu hiện lên ánh mắt thù hận của Hề Mạn, dự cảm của anh luôn rất chuẩn xác. Sau đó anh lập tức liên lạc với Tần Vũ, trở về công ty xử lý tài liệu ngay trong đêm, để hôm sau cố gắng hết sức chạy tới đoàn phim. Anh băn khoăn không biết sau khi Nhan Ôn đến khách sạn đã xảy ra chuyện gì rồi không, giọng cô nghe có vẻ khác hẳn thường ngày. Nhưng nếu Nhan Ôn không nói, anh tin Nhan Ôn có thể xử lý, hai vợ chồng luôn thấu hiểu nhau như thế. Một giờ sáng. Trong căn phòng 708 của khách sạn này, hai người vừa triền miên xong, đang ôm ấp nhau... “A Vĩ, ngày mai em có cảnh quay với Nhan Ôn, em nghĩ vẫn nên để em ra tay đi.” Hề Mạn đề nghị. “Không được, không thích hợp, lỡ bị người khác phát giác thì phải làm sao?” Lý Vĩ dập điếu thuốc trong tay. “Sẽ không bị người ta hoài nghi đâu! Ngày mai vừa vặn có cảnh quay đánh nhau, chỉ cần em sử dụng đôi chút kỹ xảo, cô ta nhất định sẽ bị thương." Hề Mạn quấn chăn ngồi bệt xuống: “Em đợi không được nữa rồi!” “Chẳng phải chúng ta đã thỏa thuận xong, khi anh diễn cùng cô ta mới ra tay sao?” Lý Vĩ lôi cô ta một phát: “Tại sao đột nhiên em..." Hề Mạn quay người bổ nhào vào lòng anh, đôi mắt đỏ hoe: “Em thấy gai mắt với cô ta, rõ ràng đi cửa sau để nhận được vai diễn này, nhưng em chờ đợi lâu như vậy." “A Vĩ, em không muốn bỏ lỡ cơ hội ngày mai, anh hãy tin tưởng em nhé? Em có thể bảo động tác quá sức mới gây tổn thương cho cô ta, sẽ không ai nghi ngờ đâu. Tuy Hề Mạn nói như vậy, nhưng Lý Vĩ vẫn không đồng ý. “Chờ đợi thêm, chuyện này giao cho anh, em cứ yên tâm chờ đợi, không còn sớm nữa, nghỉ ngơi thôi.” Anh ôm Hề Mạn nằm xuống, không muốn nói nhiều về vụ việc này nữa. Căn phòng khôi phục lại sự yên tĩnh và bóng tối. Nằm trong lòng Lý Vĩ, Hề Mạn không hề buồn ngủ, cô vẫn nghĩ đến nghi thức bấm máy hôm đó, những câu hỏi mà phóng viên hỏi! Cô không nuốt trôi cục tức này được, cũng không thể đợi được đến cơ hội tốt mà Lý Vĩ nói, cô muốn trả thù Nhan Ôn. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!! Làm cho cô ta bị thương rồi tự động rời khỏi đoàn phim! Đến lúc đó Úc Nam chỉ có thể chọn cô ta đóng vai nữ chính, đây mới là cách giải quyết tốt nhất. Sáng hôm sau, người trong đoàn phim đều lục đục chuẩn bị từ rất sớm. Bởi vì hôm nay chẳng những có cảnh quay của nữ chính Nhan Ôn, còn có cảnh quay chung của cô và nữ phụ số ba Hề Mạn, cộng thêm ngày đầu tiên chính thức bấm máy, nên mọi người đều rất xem trọng. Sau khi Nhan Ôn đến đoàn phim, trang điểm xong xuôi, cô ngồi trong phòng nghỉ ngơi đọc kịch bản. Nhưng không biết ở một phòng trang điểm khác, Hề Mạn đang giằng co, suy ngẫm... Rốt cuộc cô ta có nên ra tay hay không? Ngoài cửa có nhân viên vừa dọn đồ vừa bàn luận: “Lúc nãy Nhan Ôn chào tôi đấy, con người cô ấy thật thân thiện!” “Đúng vậy, vóc dáng thật tuyệt vời, mặc trang phục nữ chính rất khí thế oai hùng” Những lời nói này lọt vào lỗ tại của Hề Mạn, càng khiến cô ta phẫn nộ khôn nguôi. Người nhận được sự chú ý đáng lẽ là cô Bởi vì những lời nói này, nên Hề Mạn kiên định với cách nghĩ của mình, cô muốn Nhan Ôn biến khỏi trước mắt cô, biến mất khỏi đoàn phim. Rất nhanh đã đến lượt diễn của bọn họ. Khi bọn họ đứng trước máy quay, Úc Nam cầm kịch bản nói: “Đây là cảnh quay sau khi hai người xảy ra hiểu lầm, màn đánh nhau đầu tiên, động tác phải có sức giãn, nhưng ánh mắt phải do dự, bởi vì Lư Hiểu và Trương San San là đôi bạn tốt nhất. Sau đó khi cô đánh ngã Nhan Ôn bên lề cửa sổ, hai người đều phải chú ý an toàn, tuy là đạo cụ, nhưng cũng rất sắc bén, vậy hai người chuẩn bị đối chút đi.” “Vâng, thưa đạo diễn Úc.” Hề Mạn lên tiếng đồng ý, thấy Nhan Ôn dồn sự chú ý vào kịch bản, bàn tay cô ta lại một lần nữa siết chặt, đây chính là cơ hội của cô ta! “Đạo diễn Úc, có cần chia ống kính ghi hình không, như vậy có thể giảm thiểu khả năng nguy hiểm nhiều nhất, dù sao hai vị cũng là nữ thần xinh đẹp như hoa như ngọc, lỡ bị thương thì chết" Phó đạo diễn đề nghị. Hề Mạn cụp mắt, trong lòng nghĩ thầm, như vậy không được, lỡ chia ống kính thì cô ta không có cơ hội ra tay với Nhan Ôn. Thế nhưng... Nhan Ôn nhìn qua Hề Mạn, nói với họ rằng: "Không cần phân chia ống kính, tôi cảm thấy ghi hình theo cách thức ban đầu sẽ tốt hơn, vả lại chị Hề Mạn rất có kinh nghiệm, chị ấy sẽ dẫn dắt tôi, có đúng không?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]