Chương trước
Chương sau
Khi Nhan Ôn theo dõi tình hình trao giải, chị Hà mang nước vào cho cô, trong lòng rất khó chịu.
Nếu không vào đoàn phim này, hiện giờ chắc có lẽ Nhan Ôn đang tỏa sáng trên thảm đỏ mới phải...
Nhưng bây giờ lại đang cố gắng đóng phim ở đây, theo một góc độ nào đó mà nói thì Nhan Ôn vì đóng bộ phim này mà bỏ lỡ rất nhiều cơ hội.
Sau đó, chị Hà kể toàn bộ câu chuyện với Giang Tùy An.
Cô ấy thân là trợ lý đặc biệt của Nhan Ôn, đương nhiên phải suy tính mọi chuyện thay cô, tuy Nhan Ôn không nói, nhưng hiện giờ thứ cô cần nhất chính là sự quan tâm và che chở của Giang Tùy An.
Nghe xong, Giang Tùy An không lập tức phản hồi chị Hà.
Anh nằm bắt thời gian xử lý hết tài liệu trên bàn, sau đó chạy ngay đến phim trường, mấy ngày nay xe của anh đã trở thành khách ghé thăm thường xuyên của bãi đỗ xe đoàn phim mất rồi.
Thấy anh xuất hiện, nhân viên công tác trong đoàn phim đều đã quen, chỉ là quyền uy của boss còn đó, chẳng ai dám trêu ghẹo bừa bãi.
“Chủ tịch Giang, Nhan Ôn đang dặm phấn ở bên kia.” Có nhân viên công tác lên tiếng nhắc nhở.
Giang Tùy An gật đầu, đi về hướng phòng trang điểm ở hướng đông, vừa đẩy cửa, liền bắt gặp Nhan Ôn mặt một chiếc áo thun màu tím, nhưng chiếc áo thun bị nhăm nhúm, đầu tóc rối tung, khóe miệng cũng có chút bầm tím... Thợ trang điểm vẫn đang tô vẽ vết hôn trên cổ cô!
Giang Tùy An thoạt nhìn tạo hình của Nhan Ôn la biết ngay cảnh quay nào.
Toàn kịch bản chỉ có một cảnh giường chiếu duy nhất.
Nhan Ôn không ngờ anh sẽ đến, lập tức kéo tấm thảm đang đắp trên đùi lên che người, nhưng bị Giang Tùy An ngăn: “Hãy tập trung trang điểm.
Sau khi Nhan Ôn và anh giao lưu bằng ánh mắt, liền rũ tay xuống, người quen thuộc nhất về kịch bản này chính là Giang Tùy An, đương nhiên anh biết nội dung của cảnh quay này.
“Tối nay phải đóng cảnh giường chiếu đó.” Nhan Ôn nhỏ giọng nói.
Giang Tùy An đứng sau lưng cô, bàn tay đặt nhẹ lên bờ vai của cô, cúi đầu thỏ thẻ bên tại cô: “Chúng ta dường như chưa trải qua cảm giác kịch liệt thế này... Xem ra anh vẫn hơi ghen tuông.
"Chủ tịch Giang, tôi có một kiến nghị to gan, để tăng thêm hiệu quả chân thật cho cảnh quay... Thợ trang điểm lên tiếng.
Thoáng chốc gương mặt Nhan Ôn đỏ bừng.
Thợ trang điểm lập tức chạy khỏi phòng trang điểm, để lại bầu không khí riêng tư cho hai người.
Giang Tùy An đứng dậy, nhấc bổng Nhan Ôn lên, tì người cô bên bàn trang điểm: "Anh muốn để lại vết tích như thế trên người em.
Dứt lời, anh liền hôn lên gáy cổ và xương vai xanh của Nhan Ôn.
Dùng lực lưu lại vết tích riêng biệt lên làn da của cô, xong việc, anh hài lòng nhìn hiệu quả do mình tạo ra, vén tóc ra sau mang tai của Nhan Ôn: “Vì anh, bỏ lỡ lễ trao giải và buổi trình diễn thời trang...
“Không đơn thuần vì anh! Cũng vì em nữa, Tùy An, em không cảm thấy tiếc nuối, cũng không hối hận.” Nhan Ôn biết anh muốn nói gì, mỉm cười một cái: “Nói thật lòng, thoạt đầu em cũng hơi tiếc nuối, nhưng hôm nay suy nghĩ kĩ càng, thì em học được rất nhiều thứ từ đoàn phim, đây mới là nơi giúp em trưởng thành tốt nhất.”
Có lẽ cô cần nhiều giải thưởng để bước đi xa hơn nữa, nhưng cô muốn bước chân vững chắc thêm một chút.
“Anh sẽ không để ngôi sao lớn trụy lạc, càng không để người phụ nữ của anh hi sinh vì anh... Giang Tùy An ôm chặt cô và trịnh trọng thề thốt.
“Em nguyện cùng anh thực hiện ước mơ, không phải hi sinh.” Giọng điệu của Nhan Ôn xen lẫn vẻ kiên định và hạnh phúc.
Họ đều ôm chặt đối phương, vài giây sau, Giang Tùy An lưu luyến buông Nhan Ôn ra, mười phút sau, Nhan Ôn trang điểm xong xuôi thì đi ra phim trường chở diễn, Giang Tùy An cũng đứng xem tại phim trường.
Người diễn cảnh quay này cùng Nhan Ôn chính là một nam phụ, anh ta nghe người của đoàn phim bảo rằng Giang Tùy An có mặt tại hiện trường, lập tức trở nên căng thẳng!
Giỡn gì vậy, bảo anh ta đóng cảnh phim này với Nhan Ôn, còn đóng trước mặt lão đại giới giải trí Giang Tùy An, đây chẳng phải là tự tìm đường chết hay sao?
Anh ta bèn đi tìm đạo diễn Bieber, xin quay giải cảnh hôn, anh ta vẫn còn muốn lăn lộn nhiều năm trong ngành diễn xuất.
Nghe lời anh ta, Bieber gật đầu: "Được."
Sau khi Nhan Ôn nghe tin đó thì lắc đầu cười khổ, đại chủ tịch của cô thật xấu xa, rõ ràng chính anh muốn ngầm gây áp lực cho bọn họ.
Cuối cùng, suốt chặng ghi hình nam diễn viên đều giữ khoảng cách lớn với Nhan Ôn, cảnh quay thì nhờ góc độ quay và cắt ghép để hoàn thành, còn vết hôn vô cùng chân thật trên xương quai xanh của Nhan Ôn khiến thước phim càng có cảm giác chân thật.
Người trong đoàn phim đều bảo kỹ năng hóa trang của thợ thật cao siêu!
Thợ trang điểm chỉ cười mỉm, không dám nói ra sự thật.
Giang Tùy An luôn ở trong trường quay với Nhan Ôn, sau đó hai người cùng nhau trở về khách sạn.
Đợi Nhan Ôn tắm rửa xong xuôi, nằm nghỉ ngơi trên ghế sofa, anh mới lên tiếng: “Vài hôm nữa là hôn lễ của Vân Trạch, chúng ta cũng đến tham dự, anh đã xin nghỉ phép giúp em rồi."
Vân Trạch là một diễn viên điện ảnh dưới trưởng Đại Hoa, yêu đương nhiều năm với cô bạn gái ngoài ngành, bây giờ tu thành chánh quả, nên người trong công ty đều rất vui mừng thay anh, vụ việc này cũng được không ít báo chỉ chú ý.
“Nếu có phóng viên hỏi đến lịch trình gần đây của em thì phải trả lời thế nào?” Nhan Ôn dựa vào lòng anh, nhẹ nhàng hỏi.
“Thân là người quản lý của em, anh sẽ xử lý tốt chuyện đó.” Giang Tùy An nằm bàn tay của cô, dịu dàng đáp lại.
...
Giới giải trí bao giờ cũng là thế giới sản sinh nhiều lớp người mới, có thể không xuất hiện trong tầm ngắm của khán giả trong vòng một tháng, thì sẽ có người mới thay thế vị trí của bạn. Nhan Ôn ký hợp đồng với Đại Hoa chưa bao lâu, một nữ sinh xuất hiện nổi bật thông qua cuộc thi tuyển chọn ngôi sao mới đã gây sự chú ý đến các giới, và Trình Vận thân là người lèo lái công ty Áo Lai, cũng đưa ra điều kiện vô cùng ưu đãi để ký hợp đồng được với cô ta.
Bởi vì Nhan Ôn từng là nghệ sĩ của Áo Lai, nên rất nhiều báo chí đặt họ lên bàn cân so sánh với nhau.
Mọi người đều đang suy đoán, rời khỏi Áo Lai, gia nhập Đại Hoa, có thật sự giúp cho sự nghiệp của Nhan Ôn được thăng tiến, hoặc cô ấy chỉ muốn đáp lên chiếc thuyền của Đại Hoa, cuối cùng bước chân vào nhà giàu, trở thành bà xã của Giang Tùy An, buông bỏ sự nghiệp diễn xuất của cô ấy.
Người hâm mộ cũng bắt đầu sốt ruột, bọn họ không hi vọng Nhan Ôn sẽ nghỉ diễn sớm như vậy, hi vọng cô có thể xuất hiện trên màn ảnh thêm vài năm nữa, thoáng chốc, không ít người hâm mộ bắt đầu viết thư gửi đến công ty Đại Hoa, gửi quà tặng, hoặc để lại lời nhắn trên trang cá nhân của Giang Tùy An, hỏi thăm họ có phải thật sự đang chuẩn bị kết hôn, để Nhan Ôn lui khỏi giới giải trí một lần nữa không!
Dù sao thì đối phương đang tấn công mãnh liệt...
Người mới kia tham gia hai chương trình thực tế, giống hệt lúc Nhan Ôn tái xuất, nhận được rất nhiều lời khen ngợi của các vị đạo diễn, tên của cô ta cũng rất đặc biệt, Diệp Lăng Huyền.
Nhan Ôn nhìn thấy những tin lá cải gán ghép họ để so sánh với nhau thì cảm thấy rất nhàm chán, mỗi tháng giới giải trí đều có rất nhiều người mới ra mắt, chẳng lẽ một mình cô phải xưng bá vai nữ chính cho tất cả các bộ phim ư?
Đám phóng viên này lo lắng thái quát về cô rồi.
“Được rồi, đừng xem nữa, chỉ cần trong lòng em hiểu rõ boss tuyệt đối không đóng băng em, bắt em nghỉ diễn sớm để về nhà sinh con thì đủ rồi.” Chị Hà vừa tịch thu điện thoại của Nhan Ôn, vừa lên tiếng.
Sống lâu trong ngành này, cũng học hỏi được một điều rằng dù xảy ra bất cứ chuyện gì, vẫn phải tin tưởng vào đôi mắt của mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.