Chương trước
Chương sau
A Huy lập tức phủ định cách nghĩ của Giang Linh Vận, việc cô lọt vòng tuyển chọn đang bị điều tra, bây giờ bọn họ không có chứng cứ xác thực, chỉ cần Giang Linh Vận cứng miệng bảo không quen biết Đỗ Cảnh Thăng, sau này sẽ còn đường lui.
Nhưng nếu thật sự làm vậy, thì cô ta sẽ bị gắn mác tin đồn quan hệ bất chính với Đỗ Cảnh Thăng, đến lúc đó sẽ không dễ xử lý. "Nếu KB vì vụ việc lần này mà hủy bỏ hợp đồng, tôi sẽ thay cô thương thảo các công ty khác, cô yên tâm, tôi sẽ không bỏ rơi cô đâu.” “Được ích gì chứ? Tôi đã không còn trẻ trung, có thể chịu đựng được bao nhiêu năm thử thách nữa, vả lại, Đỗ Cảnh Thăng sẽ không buông tha cho tôi, ông ta biết trong tay tôi đang nắm hình ảnh ông ta lên giường với tôi, chờ ông ta đến uy hiếp tôi thì quá trễ rồi, tôi cần nắm trước tiên cơ!” "Linh Vận... cô!"
Huy không biết nên khuyên nhủ cô ta A ra sao, chỉ đành nói: “Tôi đi tìm vài phóng viên quen thuộc, cô đừng vội vàng, phải từ từ."
Nữ ngôi sao tái xuất như Nhan Ôn không nhiều, nhất định có rất nhiều phóng viên đang soi mói cô.
Tuy kế hoạch của Giang Linh Vận rất nguy hiểm, nhưng cũng là con đường duy nhất có thể đi trong tình hình hiện tại.
A Huy tốn chút đỉnh tiền, mua chuộc phóng viên của hai tờ báo, sắp xếp một buổi phỏng vấn đặc biệt cho Giang Linh Vận.
Trưa hôm đó, tin tức xuất hiện phủ sóng tràn ngập trên bảng tìm kiếm hot. “Rốt cuộc là ảnh hậu, hay là ngủ dạo đây!” "Từng bước tái xuất có sự ủng hộ của biết bao nhiêu người đàn ông sau lưng?" "Giao dịch bị phơi bày, có hình ảnh chứng thực.”
Tiêu đề tin tức trên các bài báo mạng đều liên quan đến Nhan Ôn và liên hoan phim Kim Qua, chuyện cô nhận được giải thưởng cống hiến nhất bị kẻ khác thêm mắm dặm muối để đăng tin, thậm chí nội dung bôi nhọ nhân phẩm của Nhan Ôn, chỉ rõ người có mối quan hệ mờ ám với ban giám khảo là cô, chứ không phải Giang Linh Vận.
Còn đăng kèm một tấm ảnh đêm đó cô và Đỗ Cảnh Thăng cùng bước thảm đỏ.
Tin xấu cứ thế ập đến tràn lan, Nhan Ôn bị đẩy lên đầu ngọn sóng, hơn nữa công ty Giải trí Huy Hoàng bị xem là nơi làm ăn hạng xoàng dùng quy tắc ngầm để nâng đỡ diễn viên, ban giám khảo không rõ tên họ kia cũng bắt đầu bị cư dân mạng đem ra bàn tán.
Tất cả mọi người đều trở tay không kịp với cục diện lật ngược như thế, vốn dĩ cư dân mạng đang vui mừng đua nhau đăng bài vì Nhan Ôn đoạt giải, giờ lại hoài nghi Nhan Ôn có phải diễn quá lố rồi không, nước mắt của cô đều tuôn rơi trên chiếc giường của ban giám khảo liên hoan phim Kim Qua chăng.
Và thân đang đảm nhiệm chức vụ chủ tịch của công ty Giải trí Huy Hoàng, điện thoại của Bạch Triết Hiên đã bị phóng viên gọi cháy máy.
Anh ta ngồi trong phòng làm việc, lửa bốc lên đỉnh đầu: “Lập tức dẫn Giang Linh Vận đến đây cho tôi."
Á tiện nhân này dám dùng phương thức độc ác để ép anh, kéo tất cả mọi người xuống nước!
Những hình ảnh và đoạn ghi âm đó đều phơi bày cuộc giao dịch giữa anh và Đỗ Cảnh Thăng, hiện tại người trên dưới trong công ty Giải trí Huy Hoàng đều thấy rõ bộ mặt thật của anh. "Bác sĩ nói cô ta xuất viện rồi, nay không rõ tung tích." Thư ký trả lời. “Vậy thì đi tìm! Bằng bất cứ giá nào cũng phải mang người đến đây cho tôi!" Bạch Triết Hiên tức tối hét lớn.
Giang Linh Vận, cô hãy đợi đấy.
Bạch Triết Hiên huy động tất cả mối quan hệ trong ngành, cuối cùng thông qua hai tên phóng viên phỏng vấn Giang Linh Vận mà tìm được cô ta. “Giang Linh Vận, cô ra đây!"
Anh ta không ngừng đập cửa, điên cuồng gào thét, anh đã bị ép đến đường cùng, không thể nào buông tha cho cô ta. "Chủ tịch Bạch, anh đi đi, Linh Vận không có ở đây!” A Huy đánh liều ra mở cửa. "Cút ra!" Bạch Triết Hiên xông vào bên trong, nhìn thấy Giang Linh Vận ngồi ngay trên ghế sofa, khuôn mặt cô tràn đầy vẻ bất cần và đắc ý.
Anh thở hổn hển, vung cú đấm vào tường: “Cô nói đi, tại sao cô phải làm như thế!" “Là mấy người ép tôi, lúc tôi ngất xỉu, Nhan Ôn lại đoạt giải, cô ta dựa vào cái gì? Cô ta vốn dĩ không có tư cách đạp lên đầu tôi!” Giang Linh Vận ném hình ảnh giao dịch của Bạch Triết Hiên và Đỗ Cảnh Thăng xuống sàn: “Tôi biết anh tìm tôi vì chuyện gì, chẳng phải vì những thứ này sao? Anh mang đi đi, dù gì tôi vẫn còn rất nhiều.” "Tiện nhân!"
Bạch Triết Hiên đánh một phát lên tay Giang Linh Vận.
Anh ta hoàn toàn không kiềm chế được cơn phẫn nộ, sau khi đánh Giang Linh Vận, anh cũng bình tĩnh trở lại: “Vì giải ảnh hậu mà cô trở nên bẩn thỉu như thế!" "Tôi bẩn ư? Hê, lúc anh giấu Nhan Ôn ngủ với tôi, sao anh không chê tôi bẩn? Bây giờ tôi sảy thai vì anh, hôn mê cả đêm trong bệnh viện, anh liền chê tôi bẩn?”
Bạch Triết Hiên nhìn cô, im lặng.
Anh nghĩ thế nào cũng không ngờ sự việc sẽ phát triển đến mức này.
Nếu anh không chia tay với Nhan Ôn, không bám vào Giang Linh Vận, có lẽ mọi thứ sẽ không xảy ra, anh có thể làm rể của nhà họ Nhan.
Việc đã đến nhường này, anh có thể trách móc ai được chứ?
Do bản thân anh quá tham lam, tưởng đến với Giang Linh Vận mới là tình yêu đích thật, kết quả... bị đẩy vào hố sâu hun hút. "Cô nhớ lấy, nếu tôi không có đường lui, thì cô cũng không yên thân đâu!" Cuối cùng Bạch Triết Hiện lườm nguýt cô ta một phen, đóng sầm cửa rời khỏi.
Trong vụ việc này, người chịu tổn thương nhiều nhất không phải anh, mà là Nhan Ôn, rõ ràng chẳng làm gì cả, nhưng bị báo chí bôi nhọ thành dâm phụ nhờ thân thể tiến thân.
Bạch Triết Hiện hút hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác, cuối cùng vẫn lấy hết can đảm để gọi điện cho Nhan Ôn.
Anh nghe thấy giọng nói của Nhan Ôn được truyền từ đầu dây bên kia, hít một hơi sâu và nói rằng: "Là tôi." "Có việc gì ư?" Nhan Ôn nhíu mày, giọng điệu vô cùng lạnh nhạt. “Nhan Ôn, xin lỗi, tôi biết sai rồi, cũng biết vụ việc này gây nhiều ảnh hưởng xấu đến cô, bây giờ tôi đang tìm cách, cô hãy cho tôi một ít thời gian, tôi nhất định..." "Anh định giải quyết như thế nào? Anh đích thật từng gặp mặt với Đỗ Cảnh Thăng để bán đứng tôi, chẳng phải sao?"
Sau khi Nhan Ôn xem xong bài báo đó, chỉ cảm thấy công sức từng vun vén trong quá khứ của bản thân thật không đáng: “Anh đã có sự lựa chọn, bây giờ bị Giang Linh Vận phơi bày là do anh tự chuốc lấy, tôi không cần anh giúp tôi thanh minh bất cứ việc gì, giữa hai chúng ta không cần có bất kì mối liên hệ gì với nhau nữa.”
Dứt lời, Nhan Ôn cúp máy luôn.
Bạch Triết Hiên đau khổ nắm chặt điện thoại, ngồi xổm xuống ven đường, anh đã nhận được hậu quả trừng phạt đau khổ nhất, sự hối hận cắm rễ sâu trong trái tim anh, đè nén khiến anh hít thở không nổi. “Nhan Ôn... xin lỗi."
Chị Hà nghe thấy tiếng Nhan Ôn đang nói điện thoại, càng tức giận hơn: “Anh ta còn mặt mũi gọi điện cho em ư? Chị thấy anh ta với Giang Linh Vận thật xứng đôi vừa lứa, hai người đều rất biết tính toán mưu kế” "Bạch Triết Hiên cũng không ngờ Giang Linh Vận sẽ dùng cách thức tự đào mộ chôn mình để trả thù anh ta."
Nhan Ôn yên lặng suy nghĩ, nói với chị Hà rằng: “Là em sơ ý, chỉ nghĩ đến việc phòng hờ Đỗ Cảnh Thăng, quên điều tra cục thế của Huy Hoàng." "Thế nhưng.." Chị Hà thở dài một hơi: "Nhan Ôn, em chẳng làm sai việc gì cả." “Nếu chẳng phải em bảo chị gửi bức thư đó đến ban tổ chức trước buổi lễ trao giải, Giang Linh Vận cũng sẽ không dùng thủ đoạn báo thù kịch liệt như vậy.”
Nhan Ôn có chút bất lực, do cô suy nghĩ không chu đáo. "Hiện tại Bạch Triết Hiện khó giữ nổi mình, Đỗ Cảnh Thăng đã trốn ra nước ngoài, chỉ còn duy nhất một cách có thể giúp em thoát khỏi cục diện khó khăn." Giang Tùy An dịu dàng vuốt ve mái tóc dài của Nhan Ôn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.