Chương trước
Chương sau
Đạo diễn Trần cầm kịch bản đứng dậy, ông không ngờ diễn xuất của Giang Linh Vận trong thời gian ngắn đã trở nên tiến bộ nhiều, lúc đầu ông ta bị Giải Trí Huy Hoàng tạo áp lực, nên buộc mời cô ta đến thử vai và trong lòng có chút bất kham.
Diễn xuất của Giang Linh Vận hoàn toàn vượt xa tưởng tượng của ông, với diễn xuất như thế cô ta thừa sức đảm đương vai nữ chính.
Đạo diễn mãn nguyện nhìn Nhan Ôn chuẩn bị bước xuống sân khấu, ra dấu cho trợ lý tiếp tục sắp xếp thử Vai.
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên có người hô hoán lên một tiếng phía sau cánh gà: “Giang Linh Vận mà diễn được vai khóc sao? Đúng là trò cười thiên hạ” Mọi người nhìn về hướng phát ra tiếng nói, Trần Kiều Kiều, nữ chính của phim bước ra chỉ tay vào Nhan Ôn đứng giữa sân khấu: “Tôi dám khẳng định cô chắc chắn không phải là Giang Linh Vận, cô là diễn viên đóng thế Giang Linh Vận phải không? Tôi muốn biết dung mạo phía sau khẩu trang rốt cuộc ra sao?” “Trần Kiều Kiều, cô đừng nói lung tung, cẩn thận tôi kiện cô tội phỉ báng!” Trong lòng A Huy biết sự việc đã hỏng bét, nhanh chóng đến trước mặt Nhan Ôn che chắn.
“Muốn kiện tôi phỉ báng sao? Được thôi! Anh kêu cô ta tháo khẩu trang ra, để mọi người xác định xem cô có phải Giang Linh Vận không” “Linh Vận bệnh rất nghiêm trọng, nếu như tháo khẩu trang ra thì mọi người sẽ bị lây bệnh. Linh Vận chúng tôi không ích kỷ đến vậy” A Huy vẫn cực lực phản bác lại.
“Không dám thì nói không dám, tìm cái cớ rách nát gì thế” Trần Kiều Kiều khinh thường bĩu môi: “Xem tất cả mọi người ở đây như kẻ ngốc không có kiến thức về y học sao?” “Cô..” A Huy nghẹn họng không biết nói như thế nào, không ngừng lườm mắt nhìn Nhan Ôn, làm mọi cách không cho cô ta tháo khẩu trang ra.
n, bây giờ làm thế nào?” Trợ lý đạo diễn nghe.
g nghị luận xung quanh càng ngày càng lớn: “Có rất nhiều ký giả đang ở đây, có khi nào…” Đạo diễn Trần nhăn nhó nhìn Nhan Ôn trên sân khấu với vẻ mặt phức tạp.
“Cô Giang, có phải cô muốn cho mọi người sự ngạc.
nhiên gì đúng không? Thời gian gần đây cô đã khổ sở tập luyện diễn xuất?” Có ký giả giành đặt câu hỏi.
Tất cả mọi người đều chạy lên vây kín và trong lúc hỗn loạn A Huy đã bị đẩy ra khỏi đám người đang bao vây.
“Cô Giang, có phải cô bị bệnh nặng lắm không, tại sao.
không tháo khẩu trang ra?” “Rốt cuộc cô có phải là Giang Linh Vận không?” Nhan Ôn từ từ cúi đầu, liếc mắt nhìn A Huy đang đứng nôn nóng bên ngoài đám đông. Cô muốn khiến Giang Linh Vận thân bại danh liệt. Cô như đã ra xong quyết định, hít một hơi thật sâu và đứng giữa đám đông tháo khẩu trang ra.
Cô cúi đầu chào đạo diễn Trần: “Đạo diễn Trần, thành thật xin lỗi, tôi không phải là Giang Linh Vận” Từ một Giang Linh Vận nữ minh tinh hoa đán nổi tiếng của làng giải trí bỗng biến thành Nhan Ôn, người đã nhiều lần đoạt giải ảnh hậu và rời khỏi màn ảnh nhỏ hai năm nay, mọi người đều bất ngờ. Từ khi Nhan Ôn rời khỏi làng diễn nghệ sự nổi tiếng của cô đã không còn như trước, bây giờ lại lưu lạc thành người đóng thế vail “Chuyện gì thế? Giang Linh Vận đâu!” “Nhan Ôn, cô đã từ giã hơn hai năm rồi, sao lại bỗng nhiên xuất hiện ở đây?” “Tại sao cô phải thế Giang Linh Vận, phải chăng muốn thừa cơ hội này quay về?” “Chúng tôi đều biết sau khi cô nghỉ đóng phim thì Giải Trí Huy Hoàng luôn nâng đỡ Giang Linh Vận và còn cho cô ta tiến quân vào đoàn phim quốc tế, cô xuất hiện lúc.
này phải chăng là cố ý mạo danh vị trí của Giang Linh Vận?” Thực sự có quá nhiều vấn đề phát sinh, bỗng chốc Nhan Ôn không biết nên trả lời thế nào.
“Cô sớm đã bị công chúng lãng quên rồi…” “Cho dù diễn có tốt đến đâu đi chăng nữa mà không có người nâng đỡ cũng vô dụng!” Nhân viên công tác hiện trường cảm thấy như bị lừa gạt bao gồm đạo diễn Trần, ông đã thở dài nặng nề, nếu báo.
ông biết trước tình hình của Nhan Ôn thì ông khẳng định vui mừng đến ngủ không được mà mời cô diễn, nhưng bây giờ cô ấy đã lừa gạt tất cả mọi người.
Nhan Ôn bị ký giả bao quanh công kích đến nổi bị kẹt giữa khán đài không thể thoát thân, vào lúc này Văn Tấn doanh nghiệp đầu tư cho bộ phim này xông lên sân khấu la lớn vào mặt Nhan Ôn: “Cô nghĩ cô là thứ gì mà dám tự tung tự tác thay thế Linh Vận thử vai, cô nghĩ cô xứng sao?” Âm thanh chói tay vang khắp khán phòng, Nhan Ôn lắng lặng nhẫn nhịn hết tất cả.
Tuy cô đoán trước được có tình huống như thế này, nhưng đối mặt với sự thật thì uẩn khúc này đè nén trong người khiến cô khó thở.
Vào lúc này cửa lớn mở ra, Giang Tùy An sải chân bước vào.
“Thật đau xót nhỉ…” Giọng nói anh ta đầy thương xót, tư thái lạnh lùng khiến người khác phải cảm phục, thấy anh ta tiếp tục bước tới, ký giả nhanh chóng tránh ra hai bên tạo thành một con đường trống… đây là chủ tịch của Giải Trí Đại Hoa, một nhân vật hết sức quan trọng trong làng giải trí! ái quyết dứt điểm Giang Tùy An bỗng nhiên xuất hiện ở đây! Và còn nhúng †ay vào chuyện này nữa, mọi người đều biết địa vị Đại Hoa trong giới giải trí và suy đoán rằng Giang Tùy An chắc chản cũng cảm thấy Nhan Ôn phạm điều tối ky.
Nhan Ôn cảm thấy mình như nhảy vào hố lửa, từ nay trở đi vị trí ảnh hậu đã qua thời của cô mãi mãi không có chỗ đứng.
Trong lúc mọi người đang nghĩ Giang Tùy An sẽ chỉ trích Nhan Ôn nhưng không ngờ rằng anh lại đứng cạnh cô tán dương gật đầu: “Diễn xuất của cô rất tốt” Nhan Ôn mở to mắt nhìn anh, thế mà lại được anh để ý đến buổi biễu diễn của mình! Và còn chủ động đứng ra giúp cô… người này chính là người cô vừa mới lấy làm chồng! Giang Tùy An nhìn thấy được biểu cảm của Nhan Ôn và quay đầu sang nói với đạo diễn Trần: “Đạo diễn Trần, ông cảm thấy thế nào?” “Sự tự nhiên trong diễn xuất của Nhan Ôn là không ai sánh bằng, tôi tin rằng mọi người vừa nãy đều đã thấy rõ” Ánh mắt của đạo diễn Trần lướt nhìn cô, vẻ mặt lúng túng nói: “Lúc nấy cô ta thật sự…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.