Khi Lục Hiển Phong khoácáo tắm bước ra từ phòng thay quần áo, Mạnh Hằng Phi đã ngồi ngay ngắn ở trongphòng nghỉ uống trà sữa rồi. Nhìn thấy Lục Hiển Phong đi ra, cậu cười e thẹn,để lộ chiếc răng khểnh đáng yêu.
Đây là một địa điểm tư nhân, có lẽ Mạnh Hằng Phi lấyđược thẻ hội viên của bố. Lục Hiển Phong nhìn khuôn mặt sáng sủa của cậu ta,trong lòng không khỏi thở dài: Cậu bé này chưa lớn nhưng năng lực không nhỏ. Kểtừ khi bắn súng thua Lục Hiển Phong, cậu ta liên tục gọi điện thoại cho LụcHiển Phong, không đi đánh bóng thì đi bơi, muốn lợi dụng những việc này để lấylại thể diện.
Con người không biết sợ này khiến Lục Hiển Phong rấtcảm phục: Cậu bé này rất trong sáng và đơn giản, tất cả mọi suy nghĩ đều hiệnhết lên trên khuôn mặt. Cậu ta có thực sự là do Tiếu Diện Hổ, cái người tên làMạnh Hội Đường đó sinh ra không? Nhìn thế nào cũng không giống nhau. Khuôn mặtsáng sủa như thế… rõ ràng là một con thỏ trắng nhưng lại có thần thái của một conhổ… được dạy dỗ tốt đến mức ngay cả ghế ngồi cũng nhường cho người khác…
“Anh Lục”, con thỏ trắng Mạnh Hằng Phi đẩy một cốc tràsữa về trước mặt anh, “Gọi cho anh đấy”.
Lục Hiển Phong thật lòng nói cảm ơn.
“Không có gì”. Mạnh Hằng Phi chớp mắt, vẻ e thẹn.
Đúng thật là, không biết đứa trẻ này được dạy dỗ nhưthế nào… Lục Hiển Phong nhấp một ngụm trà sữa, trộm nghĩ: Có lẽ cậu ta bị TiếuDiện Hổ quản lý rất chặt. Nếu không vì sao một người sắp tốt nghiệp đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-mat-ma/83623/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.