Trong tờ thông báo Tô Cẩm cầm trên tay, kỹ sư trênTổng công ty sẽ về đào tạo cho nhân viên kỹ thuật của Hải Công trong một tuần.Nhưng khi chính thức vào học, cô mới biết thời gian từ một tuần kéo dài thànhhai tuần.
Vốn dĩ là tiêu chuẩn nghiệm thu mới nhất của hệ thốngnhưng theo yêu cầu độ chính xác của máy móc tiêu chuẩn và các thông số khi vậnhành tại hiện trường nên ít nhiều cũng có thay đổi. Lãnh đạo của Hải Công tựnhiên muốn mượn cơ hội đào tạo kỹ thuật lần này để phổ cập yêu cầu kỹ thuậtmới. Xét từ góc độ công việc, đương nhiên đây là một việc làm tốt. Yêu cầu độchính xác cao thể hiện trình độ kỹ thuật của họ cao, nhưng…
Tô Cẩm nhìn xung quanh – đang lúc bận rộn lại mất thờigian đến đây học những điều có thể biết qua sách vở… liệu có cần thiết không?Lẽ nào lãnh đạo lại không tin tưởng vào khả năng tự nghiên cứu tài liệu củanhân viên kỹ thuật?
Thực sự là cô không có tinh thần khi nghe kỹ sư đọctài liệu giống như học sinh tiểu học nghe cô giáo đọc bài, Tô Cẩm chán ngánngáp ngáp mấy cái, rút trong túi ra lá thư phòng trực ban đưa cho – hệ thốngmạng đã quá phổ biến nên đã nhiều năm rồi Tô Cẩm không nhận thư như thế này.
Cầm lá thư ngắm đi ngắm lại khiến người ta cảm thấymất mát khi thời gian trôi dần.
Trên bì thư là nét chữ của một người lạ, nét chữ tròntrịa và mềm mại có vẻ là của phụ nữ. Trên phần đề địa chỉ có ghi: Số 62, TùngLâm, Tùng Cảng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-mat-ma/83610/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.