Từng tờ tiền mới tinh được đếm ào ào qua ngón tay,ngay cả không khí cũng có mùi vị đặc biệt.
Đôi tay đếm tiền là của một người đàn ông, ngón tay rất trắng, móng tay có màuhồng khỏe mạnh, được cắt sửa gọn gàng. Đây là đôi tay của một cậu ấm.
Lần đầu tiên Tô Cẩm nghe bạn bè gọi như thế, tronglòng cảm thấy không thoải mái. Cô luôn cảm thấy mặc dù gia thế của Ngạc Lâm rấtkhá, bản thân anh cũng thích mặc quần áo hàng hiệu, thích đi ăn ở những nơi caocấp nhưng đánh giá phẩm chất con người qua thói quen sinh hoạt thì thật làkhông công bằng. Ai đã nhìn thấy cậu ấm có xe ô tô mà không đi, tự đạp xe đếnchỗ làm? Liệu có cậu ấm nào chịu làm ở một nơi vừa nguy hiểm vừa khổ cực nhưcục cảnh sát sáu, bảy năm trời? Vì thế, mỗi khi nghe bạn bè gọi đùa anh ấy là“cậu ấm”, Tô Cẩm nắm chặt tay lại, thay Ngạc Lâm bảo vệ hình ảnh của anh.
Tuy nhiên, lúc này, cách một bàn bày đầy ắp thức ăn,Tô Cẩm chậm rãi ngắm nhìn anh, từ kiểu tóc thời trang, đến mấy chiếc hoa tailấp lánh, sợi dây chuyền cũng sáng bóng trên cổ, chiếc áo sơ mi không đoán đượcgiá, chỉ biết đó không thể là một chiếc áo rẻ tiền, cuối cùng ánh mắt dừng lạiở chiếc đồng hồ Rolex kiểu mới trên cổ tay. Tô Cẩm không thể không thừa nhận,Ngạc Lâm khi không mặc cảnh phục thì đích thị là một cậu ấm thực thụ.
Chỉ tiếc là bản thân từ trước đến giờ không phát hiệnra, hay thành thật mà nói, cô luôn không chịu thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-mat-ma/83608/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.