Tối đó ăn cơm xong tôi gõ cửa phòng bố mẹ, bố chồng tôi đang đọc báo, ông ngạc nhiên ngẩng lên nhìn tôi một lát. Tôi đưa ly trà tới bên cạnh bố lên tiếng mời:
-Con mời bố ạ.
Ông đưa tay cầm lấy ly trà trên tay tôi rồi cất giọng:
-Ừ, bố xin, trà sen hả con?
-Dạ vâng, tâm sen này mẹ con lấy ở trong hồ bố ạ, là cái hồ nhỏ nhỏ phía trước nhà ấy bố.
Bố chồng tôi thong thả nhấp một ngụm trà rồi gật gù:
-Bố nhớ rồi, hôm đó có đi dạo với bố con ra đó, con cho bố gửi lời cảm ơn ông bà thông gia.
-Vâng, thật ra cái hồ đó không phải của nhà con đâu bố ạ, nhà bác hàng xóm theo con vào miền nam ở rồi, nhà cũng bán rồi, còn mỗi cái hồ đó vì tiếc hoa sen trong hồ mà không nỡ bán nên mới để lại cho bố con chăm sóc. Con nghe nói ngày trước bác gái thích hoa sen nên trong hồ trồng nhiều lắm ạ, sau này bác gái mất rồi bác trai muốn giữ lại làm kỷ niệm nên không nỡ bán, lần nào gọi về cũng bắt bố con quay hồ sen cho xem đấy bố ạ.
Bố chồng tôi chăm chú lắng nghe, lát sau tôi lại dè dặt nói tiếp:
-Tối qua con tới chỗ anh Duy bố ạ.
Thật ra vì không biết phải mở lời như thế nào nữa nên tôi mới nói thế chứ bố chồng tôi tất nhiên biết chuyện tôi tới đó, còn ngủ lại qua đêm ở đó nữa nhưng vì ông vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-hen-truoc/2652201/chuong-19.html