Ba cậu con trai đang trong độ tuổi ăn tuổi lớn, giải quyết đồ ăn rất nhanh, lại nhìn đối diện hai cô gái vẫn còn đang chậm rãi nhai nuốt.
Lâm Hạc Hiên nhìn hai cậu bạn thân của mình đang si ngốc nhìn con gái nhà người ta thì chậc chậc hai tiếng.
Cậu mở điện thoại lên, đột nhiên nhìn trúng một hoạt động trong đó, ánh mắt sáng lên.
Cậu mở miệng hỏi: "Này sắp nghỉ hè, có ai có hứng thú đi du lịch không?"
Phương Nhật Hạ nghe thấy thế, nghĩ tới sẽ được đi du lịch cùng Giang Vĩ, cùng anh tạo ra nhiều kỉ niệm thật đẹp thì vô cùng hào hứng gật đầu: "Có có."
Cô lại chuyển ánh mắt lấp lánh lên người anh.
Giang Vĩ bị cô nhìn đến mức trái tim đập rộn ràng, vội quay đầu đi chỗ khác.
Lát sau mới lên tiếng: "Tớ cũng đi."
Thế là cả năm người đều quyết định cùng nhau đi du lịch.
Địa điểm là quê nhà của Lâm Hạc Hiên.
Vì chuyện này mà Phương Nhật Hạ hào hứng đến tận lúc ra về.
Giang Vĩ đi đằng sau cô, nhìn cô tung tăng nhảy nhót, miệng thì ngâm nga lời bài hát nào đó mà anh không biết tên.
Cô nhảy được vài bước, lại quay đầu nhìn Giang Vĩ đang chậm rãi đi phía sau.
Vai anh đeo cặp sách của mình, trong tay xách theo balo màu hồng phấn của cô.
"A Vĩ~" Cô nghiêng đầu gọi anh, khuôn mặt cười đến vô cùng rực rỡ, rất giống với ánh mặt trời đang toả nắng trên kia bầu trời.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-cham-tre/2623665/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.