Từ sau hôm Anh gặp cô ở Siêu thị thì tâm trạng của anh ngày càng thấy thất thỏm. Anh biết hôm đó chắc cô không nhìn thấy anh, nhưng sao anh cứ mong rằng giá mà hôm ấy cô ấy nhìn thấy mình. 
Không hiểu vì sao nhưng anh rất muốn cô nhìn thấy sự hiện diện của anh ở mọi lúc mọi nơi. 
Chính vì thế mà dạo này nếu buổi trưa không tiếp khách thì đúng giờ cơm trưa anh sẽ xuống nhà ăn của công ty để ăn cơm, không vì điều gì khác mà anh chỉ muốn được vô tình nhìn thấy cô nhiều hơn và đúng là trời không phụ lòng người. 
Hôm nay anh vừa bước vào cửa nhà ăn đã nhìn thấy cô và bạn của mình đang bê khay cơm với những món ăn tới bàn ăn, các cô đang nói chuyện rất vui vẻ nên không để ý anh đang nhìn theo bóng lưng cô. 
Anh đi tới cũng như bao nhiêu nhân viên khác, anh lấy khay đựng cơm và múc đồ ăn, các nhân viên ở nhà ăn nhìn thấy anh thì chào hỏi và anh gật đầu rồi bê khay cơm đi tới một chiếc bàn trống, trợ lý cùng đi theo anh. 
Trong đầu trợ lý với muôn ngàn câu hỏi, không hiểu vì sao mà tổng tài của mình dạo này cứ là lạ sao ấy, phải biết rằng anh là người rất cuồng sạch sẽ, anh sẽ không bao giờ ăn ở quán quen đường, càng không bao giờ ăn ở những nơi công cộng đông đúc như thế này, nhưng dạo gần đây anh thường đi tới nhà ăn nhân viên để ăn cơm và cũng thường hay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khong-bao-truoc/2978345/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.